Editor: Uyên
"Anh Lai Tháp..."
Lực trên bả vai có chút đau, Lê Tử Ngôn cảm giác tâm trạng của Lai Tháp không tốt, nhất thời không dám nói chuyện, cẩn thận nâng mắt nhìn Lai Tháp rồi đi theo bên cạnh hắn. "Anh Lai Tháp, anh không vui sao?"
"Không có." Giọng điệu Lai Tháp cứng rắn, vòng tay ôm lấy Lê Tử Ngôn không buông ra mà còn siết chặt hơn một chút, "Muốn đi đâu."
"Nghe nói lễ tế Thần Thú ở đây rất đẹp, anh Lai Tháp muốn ở lại tham gia không?"
Tiếng nói của Lê Tử Ngôn nhẹ nhàng, tay nắm lấy góc áo Lai Tháp, cái đuôi cong lên móc vào cánh tay Lai Tháp, một xúc cảm tê dại làm cho ngón tay Lai Tháp khẽ run, nhưng vẫn không bỏ khỏi vai Lê Tử Ngôn.
"Ừm." Hình như cảm thấy hành động thế này quá thân mật nên Lai Tháp sợ Lê Tử Ngôn hiểu lầm, giọng điệu trở nên cứng ngắc, "Quá nhiều người, tôi sợ cậu đi lạc."
"Em biết rồi, em sẽ ngoan mà."
Lê Tử Ngôn khẽ cắn môi dưới gật đầu, gương mặt lại ửng đỏ, ầm thầm kéo gần khoảng cách giữa hai người, đầu dựa vào trước ngực Lai Tháp thoả mãn cọ cọ.
Lễ tế Thần Thú thường bắt đầu vào ban đêm, lúc hai người leo lên đỉnh núi thì trời cũng đã nhá nhem tối.
Không ít thú nhân và á thú nhân tụm năm tụm bảy đi chung, trong tay cầm gậy lửa cùng mặt nạ, xung quanh vô cùng sôi động.
Đây là lần đầu tiên Lê Tử Ngôn nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nói không thích không kinh ngạc là không thể nào, ánh mắt linh động nhìn bốn phía.
Lai Tháp nhận ra cậu muốn đi dạo, cũng không quản cậu, rút lại cánh tay đã hơi đau, ngón tay đặt ở sau lưng giật giật.
Tuy cánh tay đã rút lại nhưng khoảng cách giữa hai người vẫn không cách xa, cái đuôi của Lê Tử Ngôn không kiêng nể gì mà tự nhiên móc lấy cánh tay Lai Tháp.
Không hiểu sao, cảm giác trống rỗng kia đã biến mất, Lai Tháp thở ra một hơi, nhìn cái đuôi mèo trên cánh tay mình, rồi lại nhìn cái lỗ tai nhỏ trước mặt, trong lòng hết sức thỏa mãn.
Hội chợ chỉ là mở đầu, đêm lửa trại của lễ tế Thần Thú ở phía sau mới là điểm nhấn, người đến núi Lăng Sơn đương nhiên sẽ không bỏ qua, hai người cũng một lần nữa gặp lại đoàn người Garcia.
"Tử Ngôn! Thật trùng hợp!"
Garcia chạy tới, trong tay còn cầm một cây kẹo bông gòn hình con mèo, đưa cho Lê Tử Ngôn, "Kẹo bông gòn tôi mới mua, cho cậu!"
Lê Tử Ngôn muốn từ chối nhưng đối phương lại quá chân thành nên cậu cũng không nói nhiều nữa, thời điểm này càng nhiều người càng vui, mọi người cùng nhau đi đến chỗ lửa trại. Lai Tháp đứng bên cạnh Lê Tử Ngôn, Garcia đứng ở bên kia Lê Tử Ngôn, không ngừng nói chuyện với Lê Tử Ngôn, thái độ cùng ánh mắt này...lòng Tư Mã Chiêu, rõ như ban ngày*.
*âm mưu hoặc dã tâm hoàn toàn lộ rõ
Lễ hội Thần Thú là ngày dùng để tế bái Thần Thú, cảm tạ Thần Thú đã che chở, mang lại sự sống và hy vọng, đồng thời trong phong tục của thú nhân, ngày này cũng tương đương với ngày Lễ Tình Nhân. Vào ngày này, tất cả á thú nhân, thú nhân đều được nghỉ phép. Trong đêm lửa trại, các cặp vợ chồng có thể ca hát nhảy múa, bày tỏ tình cảm; những người có thiện cảm với nhau cũng có thể mời nhau, nếu có thể trao đổi tâm ý vào ngày này thì họ có thể được Thần Thú che chở.
Đêm lửa trại bắt đầu, âm nhạc vang lên, nhiều người đã kết giao thành từng cặp tiến vào sàn nhảy, nhảy múa xung quanh lửa trại.
Lê Tử Ngôn mím môi, bước từng bước tới trước mặt Lai Tháp, gương mặt trắng nõn dưới ánh lửa có vài phần ửng đỏ, trong mắt là ánh nước lấp lánh, Lai Tháp nhìn hành động và biểu cảm của đối phương, trong lòng khẽ động, lặng lẽ thẳng lưng.
"Anh Lai Tháp có muốn khiêu vũ không? Em có thể..."
"Tôi không thích mấy chuyện nhàm chán này."
Lai Tháp lớn tiếng nói, nhìn thấy ánh mắt của Lê Tử Ngôn lập tức trở nên ảm đạm, trong lòng lại thầm mắng mình, "Cậu..."
"Tử Ngôn!"
Garcia từ phía sau đi tới, nắm lấy cánh tay Lê Tử Ngôn rồi nhìn Lai Tháp, "Đàn anh Lai Tháp chắc không thích khiêu vũ phải không, Tử Ngôn có muốn đi với tôi không? Rất vui đó."
"......"
Nếu như không phải hoàn cảnh không đúng thì Lai Tháp sợ là muốn một đấm đánh bay người phiền phức trước mặt cho rồi, thấy Lê Tử Ngôn sắp bị Garcia