Emily là huyết thống Trung Nga, có mái tóc đen và đôi mắt màu xanh lục, dáng người cao, vừa bước vào đã thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Mọi người đều kinh ngạc đến phát ngốc, không ngờ rằng Bạch Sương thực sự gọi tới một người thật, với lại nhìn cũng có chút dọa người.
"Người phụ nữ này chắc không phải là Emily thật chứ?" Nhìn cô ấy có vẻ rất chuyên nghiệp.
"Ngốc, nếu đã là người mà Thẩm Bạch Sương gọi tới, vậy chắc chắn sẽ gọi người nhìn qua có vẻ rất chuyên nghiệp rồi chứ sao!"
"Làm sao tớ lại cảm thấy hình như mọi người hiểm lầm Thẩm Bạch Sương rồi, cô ấy chắc là thực sự quen Emily."
Nghe thấy tiếng thì thầm to nhỏ của những người luyện tập sinh khác, sắc mặt của Tân Hân Hinh trở nên rất khó coi.
Cô ta bước lên phía trước, quan sát Emily một lượt từ trên xuống dưới.
Hả.. cô làm sao lại cảm thấy người phụ nữ này có chút quen mắt chứ?
Không đúng không đúng, người nước mình nhìn nhiều người nước ngoài cũng đều cảm thấy khuôn mặt họ có chút tương tự.
Cho nên không phải cô nhìn quen mắt, mà là người phụ nữ này trong số những người nước ngoài, là người có khuôn mặt phổ biến!
"Emily, chính là chai kia." Bạch Sương trực tiếp xem nhẹ Tân Hân Hinh, chỉ vào chai toner trên giá cạnh chuyên viên chăm sóc mà nói.
Emily gật đầu với Bạch Sương, nhìn về hướng chuyên viên chăm sóc, cười rất thân thiện, dùng quốc ngữ nói rất lưu loát, "Có thể phiền cô giúp tôi mang nó lại đây không?"
Chuyên viên chăm sóc nhìn thấy khuôn mặt chân chính của Emily, nghe thấy âm thanh của cô, cả người giống như một cái sàng vậy, không khống chế được mà run rẩy lên.
Là, là cô ấy, thật sự là cô ấy!
Đứa con gái đó thực sự đã mời bậc thầy thẩm mỹ đệ nhất Emily tới!
"Ngài đợi một chút.. tôi bây giờ, giờ liền lấy cho ngài.." Chuyên viên chăm sóc vừa luống cuống vừa kích động, đến nói chuyện cũng bị lắp (cà lăm), lúc cầm chai toner cũng cầm không vững, làm chai toner trượt xuống rơi trên cái giá.
Tân Hân Hinh thốt ra tiếng châm biếm: "Bản thân cô không có chân không có tay sao, danh tiếng không lớn, nhưng sự kiêu căng thì lại không nhỏ.
Cô tới địa bàn của tôi, mà còn dùng lời lẽ hùng hồn sai người của tôi làm việc cho cô?"
Trên khuôn mặt Emily vẫn duy trì nụ cười nhẹ lịch sự như cũ, "Vị nữ sĩ này, bởi vì cô và bạn của tôi vì chai nước toner này mà nảy sinh sự bất đồng, để tránh trường hợp cô nghĩ tôi động tay chân với chai nước toner này, cho nên tôi mới không tự mình tới lấy.
Xin hỏi cô còn có thắc mắc gì khác nữa không?"
"Tôi.." Tân Hân Hinh bị những lời của Emily chẹn họng, cũng không nói ra được lý do gì.
"Của ngài đây!" Lúc này chuyên viên chăm sóc đã chạy chậm tới, kính cẩn dùng hai tay mà nâng chai nước toner lên.
Thái độ mà chị ta đối với Emily, lại làm cho những luyện tập sinh khác nhỏ tiếng bàn tán.
Sau khi Tân Hân Hinh nghe thấy, cảm thấy hành vi nịnh hót mà chuyên viên chăm sóc đối với Emily chính là quang minh chính đại đánh vào mặt cô ta!
Lẽ nào chuyên viên chăm sóc không biết đây là người phụ nữ mà Thẩm Bạch Sương gọi tới hay sao?
Đúng thật là không có mắt nhìn!
"Được rồi, cô đứng qua một bên đi!" Ngữ khí Tân Hân Hinh không tốt mà đẩy chuyên viên chăm sóc đi.
Emily mở chai nước toner ra, đổ ra một ít thoa lên mu bàn tay.
Sau khi cô quan sát mấy giây, liền ngẩng đầu lên cười nói: "Thẩm tiểu thư nói không sai, đây đúng thật là nước lã."
Nghe xong, cả người chuyên viên chăm sóc như bị sét đánh trúng, đôi chân mềm nhũn, suýt chút nữa là té ngã.
Còn Tân Hân Hinh thì bày ra dáng vẻ "Tôi sớm đã đoán được cô sẽ nói như vậy."
Hai tay cô ta đan chéo trước ngực, kiêu ngạo nói: "Cô là người Thẩm Bạch Sương gọi tới, cô chắc chắn sẽ nói giúp Thẩm Bạch Sương. Cô nói đây là nước lã, vậy chứng cứ đâu?"
Emily cũng không nhiều lời, trực tiếp uống một ngụm.
"Trời ơi! Chị ta thực sự đã uống rồi! Cho nên đó thực sự là nước lã sao!"
"Cho dù là nước lã cũng không thể trực tiếp uống vào chứ, sẽ bị tiêu chảy đó!"
Tân Hân Hinh cũng bắt đầu hoảng loạn, cô ta không nghĩ tới Emily thực sự sẽ uống nước toner.
"Cô mau nhổ ra đi, đây mà thẩm mỹ viện của nhà tôi, nếu cô xảy ra chuyện gì ở đây sẽ liên lụy đến nhà của tôi đó, cô mau nhổ ra!" Cô ta vội vã đi lên phía trước muốn móc họng cho Emily.
"Emily!" Ngoài cửa truyền tới một âm thanh mang theo sự vui mừng.
Tân Hân Hinh nghe thấy âm thanh quen