Sau khi Thẩm Mậu Tùng qua đời, Bạch Sương quay về biệt thự ký túc xá <Động tâm 99 lần> năm xưa.
Cô đã mua tòa biệt thự này lại từ sớm, tòa biệt thự lớn như vậy, mà chỉ có một mình cô, lại không phải chỉ có một mình cô.
Cô đi tới hạ lưu hồ nhân tạo quen thuộc, nằm xuống, nghiêng người chính là ngôi mộ của Cận Diễm.
Bạch Sương không hỏa táng Cận Diễm, mà an táng anh ở nơi đây.
Đây là nơi mà họ gặp mặt nhau lần đầu tiên.
"Ba đi rồi, ông ấy ra đi rất thanh thản." Bạch Sương vuốt ve tấm bia mộ lạnh băng, trên khóe môi lại có ý cười nhè nhẹ.
"A Cận, em có thể đến với anh rồi."
Ngay trong đêm này, Lâm Ấu Điềm nhận được một tin nhắn hẹn giờ của Bạch Sương.
Thời điểm cô ấy nhìn thấy dòng tin nhắn này, cô ngay lập tức nhảy xuống giường và vội vã ra khỏi nhà.
[Tiểu Sương Sương: Điềm Điềm, tới biệt thự ký túc xá xử lý thi thể giúp tớ, hãy chôn tớ cùng với A Cận.]
Bạch Sương đã tặng biệt thự ký túc xá này lại cho Lâm Ấu Điềm, bởi vì nếu nó thuộc quyền sở hữu của người khác, cô sợ rằng cô và Cận Diễm sẽ không có cách nào chôn ở đây được.
Mà sau khi Thẩm Mậu Tùng qua đời, sản nghiệp to lớn của Thẩm thị đều rơi vào đầu của Bạch Sương.
Trước khi chết Bạch Sương đã lập xong di chúc, toàn bộ gia sản đều sẽ được quyên tặng cho đội ngũ y tế chuyên nghiên cứu các phương pháp điều trị bệnh AIDS.
Cũng chính nhờ vào khoản đầu tư khổng lồ này của Bạch Sương, mà trong tương lai, đội ngũ y tế này thực sự đã nghiên cứu ra được một loại thuốc có thể điều trị tận gốc căn bệnh AIDS.
Tạm thời không kể tới việc giá cả của loại thuốc này có đắt hay không, đơn giản mà nói thì sự cống hiến của Bạch Sương cho nền y học cũng đủ để được mọi người ghi lòng tạc dạ.
Mà cái chết của Bạch Sương, cũng gây nên một trận chấn động trong giới giải trí.
Cơ thể của Bạch Sương luôn rất tốt, mọi người đều nhìn thấy rõ như ban ngày.
Sau khi Thẩm Mậu Tùng qua đời cô cũng đi theo, không có ai cảm thấy cô là bởi vì đau buồn quá độ, mà lại suy đoán rằng, nếu như không phải vì Thẩm Mậu Tùng, thì cô ấy sớm đã không muốn sống nữa rồi.
Do đó lại có người phổ cập về đoạn tình yêu sâu đậm của Bạch Sương và Cận Diễm.
Ba mươi lăm năm trước, đoạn video quay lại cảnh cầu hôn của Cận Diễm với Bạch Sương ở trên sân khấu trao giải Kim Ưng lại được cư dân mạng lục lên, và trở nên thịnh hành trên toàn bộ mạng lưới Internet trong một khoảng thời gian.
Bất kể trong thời đại nào, tình yêu chân thành, thuần khiết, đẹp đẽ, đều có thể lay động lòng người một cách sâu sắc.
Trong thời điểm này, tỷ lệ kết hôn trên toàn thế giới đều trở nên rất thấp, nam nam nữ nữ trong nước đều bận rộn với việc kiếm tiền, phim thần tượng chiếu cũng không ai xem.
Mọi người đều cảm thấy trò chơi tình yêu này đối với bản thân họ mà nói thì luôn nằm ngoài tầm với.
Căn bản cũng không tin tưởng vào tình yêu.
Nhưng sau cái chết của Bạch Sương, mối tình đẹp đẽ của cô và Cận Diễm được lật lên, làm cho vô số người cảm động, đồng thời như một chất kích thích thúc đẩy tỷ lệ kết hôn trong nước tăng lên!
Đây là chuyện mà ngay cả Nhà nước cũng không ngờ tới.
Thế là câu chuyện của Bạch Sương và Cận Diễm được biên soạn thành sách giáo khoa dùng để giáo dục ngoại khóa, để các em học sinh thấy được vẻ đẹp của tình yêu, hi vọng bọn chúng có thể tin tưởng vào tình yêu.
Thẩm Bạch Sương và Cận Diễm, hai cái tên này được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, dần dần trở thành một thời kỳ nhất định trong tương lai, hai cái tên đại diện cho tình yêu.
*Hoàn*
* * *
Đây là một nơi nồng nặc mùi thuốc khử trùng, bệnh viện.
Bạch Sương vừa tỉnh lại đã nhịn không được mà nhăn mày.
Cô không thích mùi này.
"Cô Lâm, đã kiểm tra xong, trái tim không hề xuất hiện bất cứ tình huống bài xích nào, trái tim này đã hòa nhập hoàn hảo vào cơ thể cô, chúc mừng cô!" Y tá mặc trang phục màu hồng vui vẻ nói chúc mừng cô.
"Ừm, cảm ơn." Bạch Sương vẫn chưa biết nội dung cốt truyện của thế giới này, chỉ có thể trả lời một cách mơ hồ, cô xuống giường chuẩn bị rời đi.
Ngay khi cô ngẩng đầu nhìn ra ngoài cánh cửa, liền nhìn thấy một bóng người đang né tránh cực nhanh.
Ai đang nhìn trộm cô vậy?
Khi Bạch Sương đi ra khỏi phòng khám, có một người đàn ông cao to anh tuấn đi tới, trên tay anh ta cầm theo hai ly trà sữa.
"Tôi đã mua nhiều một ly, ly này tặng cho cô đi." Người đàn ông lấy một ly trà sữa trong đó đưa cho Bạch Sương, trong ánh mắt ngập tràn mong đợi rằng cô sẽ nhận lấy.
Bạch Sương hơi hơi nhíu mày, "Tôi không thích uống cái này."
Cô ở trong lòng hỏi Lãn Đản: "Thần sa ngã đang ở đâu?"
Lãn Đản đưa ra vị trí, Bạch Sương liền quay đầu rời đi.
Giản Dật Mặc mất mát nhìn theo bóng lưng đang bỏ đi của cô, lẩm bẩm một mình: "Sao lại không thích được chứ? Trước kia cô ấy thích uống nhất chính là vị trà sữa này.."
Trên đường tìm kiếm thần sa ngã, Lãn Đản truyền nội dung cốt truyện của thế giới này cho Bạch Sương.
Cơ thể mà Bạch Sương xuyên vào lần này, có tên là Lâm Bạch Sương.
Lâm