"Thì ra cô chính là em gái của bác sĩ Tần?"
Cuối cùng thì người bệnh cũng nghe thấy lời giải thích của cô, ngại ngùng mà sờ sờ cái mũi, "Thật sự xin lỗi, vậy cô nhanh đi vào, vào trong đi."
Trì Châu Bạch có hơi ngạc nhiên mà nhìn Bạch Sương, "Đàn anh Tần vậy mà cũng có em gái? Tại sao chúng tôi một chút cũng không biết."
Đàn anh Tần.
Ba từ này đã để lộ mối quan hệ giữa Trì Châu Bạch và Tần Vật.
Bọn họ vậy mà học cùng một trường, sao trong nội dung cốt truyện lại không nói?
Lãn Đản vội vàng dơ hai tay lên, vô tội mà nói: [Chủ nhân, bên tôi nhận được nội dung cốt truyện đã một năm một mười nói hết toàn bộ cho người rồi, tôi đối với người là một lòng trung thành không hề che dấu dù chỉ một chút nhé!]
[Nội dung cốt truyện của hai thế giới trước đều là hoàn chỉnh, nếu nhưng phần bối cảnh của cốt truyện ở thế giới này giới thiệu không hoàn chỉnh, vậy thì chỉ có một khả năng.]
Lãn Đản phân tích có lý lẽ có căn cứ, [Chủ nhân, mỗi một thế giới người tiến vào, đều ở trong hố đen.
Mà hố đen là nơi ẩn náu của thần sa ngã, nên những thế giới này hiển nhiên cũng đều nằm dưới sự điều khiển của thần sa ngã.
Căn cứ vào sự nghiên cứu của tôi đối với hố đen, tôi được biết qua các ghi chép trong đại đa số sách cổ về việc mô tả thần sa ngã, thần sa ngã vẫn còn rất nhiều những tên gọi khác nhau.
Gian xảo, bụng đen (bụng dạ đen tối), âm hiểm, ẩn nhẫn..
Trong đó có bao gồm một điểm, thần sa ngã thích chơi đùa lòng người.
Cho nên chủ nhân, không thể loại trừ khả năng thần sa ngã đã phát hiện người tiến vào hố đen, mục đính chính là vì thu phục hắn, hơn nữa trước mắt, thân phận của hắn ở hai thế giới trước đã bị người thu phục, nên hắn đã sinh ra lòng cảnh giác.
Cho nên ở thế giới này hắn mới không cho người cốt truyện hoàn chỉnh, hắn đây là muốn tăng độ khó việc thu phục hắn của người.]
Phân tích đến đây, Lãn Đản rất tức giận, [Chủ nhân, những ghi chép trên sách cổ về thần sa ngã thực sự là quá chính xác rồi!
Hắn ta sao lại gian xảo như vậy chứ, một chút cũng không rộng lượng!
Hắn đây rõ ràng là không yên tâm với phân thân của chính mình, không có tự tin, cảm thấy nhất định sẽ bị người thu phục.
Nếu không sao hắn lại không cho phần giới thiệu cốt truyện hoàn chỉnh! Hắn đã sợ rồi!]
"Được rồi, đừng nói nữa." Bạch Sương bị Lãn Đản nói tới đau cả đầu.
Bất kể thần sa ngã nghĩ như thế nào, nếu cô đã tới thế giới này rồi, thì cô sẽ làm tốt những việc mà cô nên làm.
Còn về chuyện thu phục thần sa ngã, cũng chính là Tần Vật của thế giới này, cô sẽ dóc hết toàn lực ứng phó, còn những cái khác, thì đành giao cho ý trời.
Sau khi người bệnh trong phòng làm việc của Tần Vật đi ra khỏi phòng, Trì Châu Bạch liền đưa Bạch Sương đi vào.
"Đàn anh Tần, em gái của anh nói muốn gặp anh." Trì Châu Bạch tiến lên phía trước, trên khuôn mặt cô ta tràn đầy ý cười.
Người đàn ông ngồi sau bàn làm việc toàn thân mặc một chiếc áo khoác màu trắng, đang cúi đầu cầm bút viết cái gì đó vào trong cuốn sổ.
Những sợ tóc đen rải rác trên trán che đi đôi mắt của anh, nhưng lại không thể nào che đi được sống mũi vừa cao vừa thẳng của anh.
Trên sống mũi của anh đang chống đỡ một chiếc kính với gộng màu vàng, anh không cần ngẩng đầu, thì cũng có thể làm cho người ta cảm nhận được hơi thở cấm dục tràn đầy toát ra từ cơ thể anh.
Vẻ ngoài của Tần Vật chính là loại hình cực kỳ tiêu chuẩn của mỹ nam cổ trang, mày rậm mắt to, ngũ quan sắc nét, các khớp xương ngón tay rõ ràng.
Cho dù anh chỉ ngồi ở kia, cũng có thể thu hút vô số ánh nhìn của những người tôn sùng cái đẹp, muốn anh ngẩng đầu lên nhìn mình, nhưng lại sợ sau khi anh ngẩng đầu lên, khí thế quá bức người làm người ta không dám nhìn thẳng vào anh.
Sau khi Trì Châu Bạch nói xong, Tần Vật cũng không hề ngẩng đầu, mà tiếp tục viết cho xong chữ của anh.
Buông bút, ngón tay thon dài đẹp đẽ của anh lấy nắp bút đậy lại, một động tác đơn giản như vậy được anh làm ra với phong thái nho nhã cao quý.
Giống như thứ anh đang cầm trên tay không phải là một cái nắp bút bình thường, mà là một bảo vật gì đó có giá trị ngàn vàng.
"Anh, trưa nay cùng nhau ăn cơm nhé."
Nhìn thấy dáng vẻ Tần Vật không phải rất muốn để ý tới mình, Bạch Sương liền ra đòn phủ đầu trước, bước nhanh tới bên cạnh anh, sau đó cô trực tiếp đưa tay ra kéo cánh tay của anh.
Tần Vật theo phản xạ có điều kiện mà vung khỏi tay của cô, hơn nữa còn dùng sức rất lớn, mạnh tới mức Bạch Sương phải lùi về sau hai bước.
Nếu như không phải cô