****
[ Kí chủ, theo cốt truyện thì hôm nay nữ chính mở cửa lớp bị xô nước dội vào người được nam chính cứu, người định làm thế nào ]
Làm thế nào sao?
" Nữ chính đang ở đâu? "
[ 10 phút nữa sẽ đến cổng trường ]
**10' sau **
[ Đến rồi! ]
Quả nhiên sau tiếng hệ thống vừa dứt, Lưu Anh từ cổng trường tiến vào
" Lưu Anh! " Lãnh Tử Nguyệt mỉm cười vẫy tay gọi Lưu Anh
Lưu ' bỗng dưng bị gọi ' Anh: "....." gọi cô ta làm gì, thân lắm sao
" Đi cùng đi "
Lưu Anh khẽ cứng đờ, nhưng nghĩ xung quanh có rất nhiều người nên vẫn mỉm cười đáp ứng " Được "
" Rốt cuộc cô muốn làm gì " Đến chỗ khuất người, Lưu Anh mới hạ thấp giọng hỏi cô
Cô ta không tin không có việc gì Lãnh Tử Nguyệt lại tự nhiên nhiệt tình với mình như vậy, bọn họ không thân. Thậm chí cô ta còn rất ghét cô, điều này không phải cô không biết
Chắc chắn có âm mưu!
Nhìn ra điều Lưu Anh đang suy nghĩ, Lãnh Tử Nguyệt hào phóng thừa nhận " Hazz, cô suy nghĩ đúng rồi a, tôi đúng là có âm mưu "
Nghe thấy vậy, giọng Lưu Anh không khỏi lớn hơn " Cô muốn làm gì!? "
" Ai, cô không cần lớn tiếng như vậy, tôi sẽ không làm gì cô đâu..." dừng một chút " chỉ là...cần cô phối hợp một chút thôi à "
" Phối hợp cái gì " Tin cô chết liền " Cô đi mà tìm người khác, tôi không có hứng thú " Lưu Anh nói xong định đi
" Ây từ từ, chuyện này có liên quan đến cô a "
Bước chân Lưu Anh hơi dừng, Lãnh Tử Nguyệt liền chạy đến
" Lúc vào lớp nhớ nhìn cửa, cẩn thận ướt thành chuột lột "
Lưu Anh hơi nhăn mày " Ý cô là có người hại tôi "
" Có lẽ vậy " Lãnh Tử Nguyệt lơ đãng, có vẻ không để ý lắm
" Sao cô biết? " Lưu Anh nghi ngờ " Cô nghe thấy họ nói sao? "
" Không có a "
" Vậy tại sao!? " Nói đến đây Lưu Anh không khỏi tức giận nhưng cố nén xuống "cô tốt vậy sao "
" Tôi vốn dĩ là người tốt a, còn tại sao tôi biết thì...cô đoán xem " Lãnh Tử Nguyệt gợi đòn nói xong còn nháy mắt một cái
Lưu Anh hừ lạnh một tiếng rồi đi về lớp, nếu còn ở đây thêm nữa cô ta sợ mình sẽ bị tức chết, cô ta mới không tin cô lại tốt bụng nhắc nhở mình như vậy
[ Kí chủ, sao người lại giúp cô ta ]
' Ha, giúp sao ' Cô cười chế giễu " Ngươi thấy ta tốt bụng vậy sao? '
[……] Đúng là không có
' Lát ngươi sẽ biết '
Vì được cô nhắc nhở, Lưu Anh theo bản năng nhìn lên cánh cửa, sau đó không khỏi kinh ngạc
Vậy mà thật sự có xô nước!
Nhìn người bên cạnh đang mỉm cười với mình, bỗng cảm thấy thật ngứa mắt. Chưa kịp suy nghĩ, tay đã giơ lên đẩy Lãnh Tử Nguyệt về phía cửa
Lãnh Tử Nguyệt cứ thế thuận theo lực đẩy mà va vào cửa, bị tưới ướt hết từ trên xuống dưới
" Tử Nguyệt!! "
Một giọng nói quen thuộc vang lên, trên người cô được choàng thêm một chiếc áo khoác
" Không sao chứ " Nhìn gương mặt tái nhợt trước mặt, không hiểu sao Dương Lãnh Thần cảm thấy lòng mình hơi đau
" Kh...không sao, tôi đi thay quần áo "
" Tôi đưa cậu đi "
" Ừm "
Trước khi đi, ánh mắt Dương Lãnh Thần nhìn Lưu Anh lạnh lùng làm cô ta không khỏi sợ hãi
" Thần Vũ, tìm người bày ra trò này, tôi không muốn nhìn thấy người đó nữa " Dương Lãnh Thần lạnh lùng nói
Cô hơi nhíu mày " Không đến nỗi vậy chứ, cũng không sao mà "
" Họ làm