*CỐC! CỐC*!
" Vào đi "
Cửa phòng mở ra, một quân nhân từ ngoài bước vào
Lãnh Hằng: " Có chuyện gì? "
" Thượng tướng, đại thiếu gia trở về rồi "
Gần như trong phút chốc, Lãnh Hằng đã bật dậy khỏi ghế ngồi, làm nó ngã về phía sau
" Cậu nói cái gì? Tử Nguyệt về rồi? Giờ nó đang ở đâu? "
Quân nhân: " Giờ đại thiếu gia cùng đồng đội của mình đang ở khu cách ly "
Lãnh Hằng thở phào một hơi nhẹ nhõm, đến bây giờ mới nở một nụ cười từ tận sâu trong đáy lòng
Đột nhiên nghĩ đến gì đó, ông hỏi: " Còn Nhược Hy thì sao? "
Quân nhân: " Trong nhóm đó có một cô gái, có lẽ là nhị tiểu thư "
" Vậy được, ta sẽ tự đi đón bọn nhỏ "
Nói rồi, Lãnh Hằng dùng tốc độ nhanh nhất trực tiếp vọt ra ngoài
Vì một khi bị tang thi làm bị thương, trong vòng mười hai tiếng sẽ biến dị thành tang thi nên đám người Lãnh Tử Nguyệt phải ở trong khu cách ly trải qua một đêm
Sáng hôm sau vừa được ra ngoài, bọn họ đã thấy Lãnh Hằng dẫn theo Tưởng Nhu cùng Lãnh An Vy đợi ở bên ngoài
"...ba mẹ "
Đang sững sờ trong phút chốc lát, thân thể anh đã bị Tưởng Nhu chạy lại ôm lấy
" Tử Nguyệt, cuối cùng con cũng về rồi, mẹ rất nhớ con "
Lãnh Tử Nguyệt cũng ôm chặt lấy bà, khóe mắt hơi đỏ lên
" Xin lỗi, đã để mẹ lo lắng rồi "
Lãnh An Vy ở bên cạnh sụt sịt: " Anh hai..."
Lãnh Tử Nguyệt nhìn sang, khẽ mỉm cười đưa một tay lên xoa đầu cô
" Em gầy đi rồi "
Lãnh An Vy: " Anh cũng vậy "
Lãnh Hằng nhìn ba người họ, rồi lại chuyển ánh mắt một lượt nhìn xung quanh, đến lúc chạm phải Lãnh Nhược Hy thì dừng lại
Ông cất bước đi về phía cô, Lãnh Nhược Hy cũng nhìn ông
" Vất vả cho con rồi "
Lãnh Nhược Hy mím môi, nhàn nhạt nói: " Không vất vả "
Lãnh Hằng gật đầu, lúc này mới nhìn đến những người xung quanh
" Các vị đây chính là đồng đội của con cùng Tử Nguyệt sao? "
Lãnh Nhược Hy: " Đúng vậy "
Nghe vậy, Lãnh Hằng hướng bọn họ hơi cúi đầu
" Cảm ơn mọi người đã chăm sóc hai đứa con của Lãnh Hằng tôi, nếu sau này có việc cần nhờ, tôi nhất định sẽ cố hết sức giúp đỡ "
Huân Từ Liêm: " Lãnh thượng tướng không cần khách khí, cả quãng đường này đi bọn tôi cũng nhận được không ít sự giúp đỡ từ hai người họ "
Lãnh Hằng lắc đầu: " Huân thiếu gia thật vẫn không khác khi còn nhỏ là mấy, luôn luôn khiêm tốn như vậy "
Lúc này Lãnh Tử Nguyệt cũng đã quay lại, thấy hai người có vẻ nhận thức nhau liền hỏi
" Hai người quen biết nhau sao? "
Huân Từ Liêm: " Khi trước có gặp nhau vài lần "
" Thì ra là vậy "
Lãnh Hằng: " Không biết cậu đã thông báo cho Huân gia chưa, có cần tôi giúp không? "