Đợi Lãnh Nhược Hy cùng Huân Từ Liêm đến nơi, trong phòng họp đã ngồi gần hết những người có máu mặt trong căn cứ
Hai người đến chỗ dành cho mình, ngồi xuống, lúc này Lãnh Hằng mới nhìn đến con trai đang ngồi bên cạnh, hỏi:
" Tử Nguyệt, đã sảy ra chuyện gì? Tại sao lại vội vã tập hợp mọi người đến đây như vậy? "
Lãnh Tử Nguyệt thần sắc có chút uể oải, nâng mắt, giọng nghiêm túc nói: " Tang thi vương đã xuất hiện "
Vừa nghe vậy, cả căn phòng chợt im lặng
Huân Từ Liêm nhìn thanh niên đã lâu không gặp, từ lúc y đến đến giờ, Lãnh Tử Nguyệt vẫn chưa từng nhìn qua lần nào, anh luôn lơ đãng nhìn về một phía, trên thái dương ẩn ẩn lộ ra mệt mỏi, y hỏi:
" Cậu đã biết những gì? "
Lãnh Tử Nguyệt: " Mấy ngày trước Nhược Hy có kể với tôi nghi ngờ có tang thi vương xuất hiện, tối hôm đó tôi liền ra ngoài "
Huân Từ Liêm nhíu mày, ra ngoài một mình? Không thấy nguy hiểm hay sao?
" Cậu thấy cái gì? "
Lãnh Tử Nguyệt thở dài một tiếng
" Thực ra tang thi vương không phải chỉ cấp năm như đã nghĩ, mà nó đã cận kề cấp sáu rồi "
" Cái gì!! "
Tất cả hoảng hồn, không thể tin được, nhân loại bọn họ người mạnh nhất mới chỉ vừa lên cấp năm không lâu, vậy mà tang thi vương đã sắp cấp sáu, vậy còn đánh kiểu gì, không phải nhân loại giờ đây rất nguy hiểm hay sao?
Lãnh Nhược Hy mặc dù kinh ngạc, nhưng điều cô để ý lúc này lại là chuyện khác
" Chênh lệch gần một cấp, không lý nào tang thi vương lại không nhận ra sự tồn tại của anh được "
Lãnh Tử Nguyệt gật đầu: " Đúng vậy, nó biết anh ở đó "
Thở dài một tiếng, anh nói tiếp: " Nhưng có lẽ do anh quá đẹp trai đi, nó luyến tiếc giết anh nên lúc đó liền cùng anh ngồi nói chuyện phiếm một lúc "
Lãnh Nhược Hy: "....."
Mọi người: "....."
Cái quỷ gì?!!
" Khụ Khụ..."
Lãnh Tử Nguyệt dưới những ánh nhìn kì quái xung quanh, anh khẽ ho khan vài tiếng, bất đắc dĩ nói
" Thật ra cũng không hẳn là nói chuyện,...nó muốn khiêu chiến với chúng ta "
Lãnh Hằng sửng sốt: " Khiêu chiến? "
Lãnh Tử Nguyệt:" Đúng vậy, đầu tháng sau, tang thi vương sẽ dẫn thi triều đến tấn công khu an toàn của chúng ta "
Cả căn phòng lại trở nên im lặng một lần nữa, Lãnh Tử Nguyệt nhìn lướt qua những người này một lượt, ở đây ngoại trừ Lãnh Hằng, Huân Từ Liêm cùng Lãnh Nhược Hy ra, những người còn lại đã bị dọa sợ đến trắng bệch cả mặt
Lãnh Tử Nguyệt mặc kệ họ, nhàn nhạt nói: " Sau đây ai có ý kiến gì thì có thể nói ra "
Một lúc lâu cũng không ai nói lời nào, Lãnh Hằng phát hiện những người khác vẫn còn trong trạng thái hoảng loạn sợ hãi, đôi mắt ông hơi nheo lại
Huân Từ