" Dừng xe! "
Nguyên Hạo vốn đang lái xe, nghe vậy liền dừng lại, mọi người trong xe cũng lập tức nhìn lại cô
Lãnh Nhược Hy không nói một lời liền xuống xe, nhìn một vòng xung quanh, sau khi tìm được liền lập tức hướng xe Lãnh Tử Nguyệt lúc trước ở đi tới
Tài xế thấy vậy, lập tức xuống xe muốn chào hỏi, nhưng Lãnh Nhược Hy không để ý đến lướt qua hắn, tiến lại gần xe, mở cửa ra
Trống trơn
Không một bóng người
Lãnh Nhược Hy không tự chủ được, mày cau chặt lại, quay sang nhìn tài xế, lạnh lùng hỏi:
" Lãnh Tử Nguyệt đâu? "
Tài xế vẫn đang ngơ ngác, nghe cô hỏi theo bản năng nhìn vào trong xe
" Đại thiếu gia không phải vẫn luôn ở trong xe sao? "
Sắc mặt Lãnh Nhược Hy âm trầm, những người khác cũng phát hiện sảy ra vấn đề, liền tiến lên xem những kết quả không có gì khác, bên trong không có một ai
Tần Lãng: " Tử Nguyệt đi đâu rồi? "
Không có người trả lời, không một ai biết anh đi đâu, đi lúc nào
Huân Từ Liêm: " Để tôi đi xung quanh nhìn xem "
Lãnh Nhược Hy: " Không cần, tôi sẽ đi tìm "
Lãnh Nhược Hy mạnh mẽ nhét vào tay Huân Từ Liêm một tấm bản đồ cùng mấy bình thuốc màu xanh
" Mấy người đi trước đi, đến nơi được đánh dấu trên bản đồ, sau đó dùng nước trong bình này thoa lên người, động thực vật biến dị sẽ không tấn công mấy người "
Nói xong, Lãnh Nhược Hy định xoay người rời đi nhưng cánh tay lại bị người giữ lại
Huân Từ Liêm: " Cô biết Lãnh Tử Nguyệt đang ở đâu? "
Lãnh Nhược Hy không cảm xúc quay đầu lại, nhìn chằm chằm bàn tay đang giữ mình kia
" Buông ra "
Huân Từ Liêm nắm càng chặt, giọng cũng lạnh đi
" Nói cho tôi biết "
Lãnh Nhược Hy mất kiên nhẫn dùng lực hất văng tay người đàn ông ra, giọng âm trầm đến cực điểm
" Lãnh Tử Nguyệt là anh trai tôi, không cần mấy người lo "
Huân Từ Liêm không nói gì, bàn tay nắm chặt lại, đầu cúi thấp xuống không biết đang nghĩ gì
Vào thời khắc này mấy người Nguyên Hạo đột nhiên không dám nói lời nào
Từ lần đầu gặp đến giờ, bọn họ chưa từng nhìn thấy một Lãnh Nhược Hy như thế này bao giờ,
Trước nay ở chung cô vẫn luôn ôn hòa, mặc dù có lúc sẽ nghiêm túc lạnh lùng, nhưng Lãnh Nhược Hy chưa bao giờ bày ra sự xa cách cùng nhiều địch ý như vậy, ngay cả lần đầu gặp cũng không
Lãnh Nhược Hy liếc qua những người ở đây một lượt, không nói gì nữa rời đi
Huân Từ Liêm nhìn bóng lưng Lãnh Nhược Hy rời đi, ném mấy thứ trên tay cho Nguyên Hạo
" Mấy người ở lại nhớ chú ý, tôi đi trước "
Không đợi mọi người kịp phản ứng, y đã theo hướng Lãnh Nhược Hy vừa đi mà đuổi theo
Bên Lãnh Tử Nguyệt lúc này lại là một quang cảnh khác, cảnh vật xung quanh lấy hai người đang đánh nhau làm trung tâm trong vòng 1km đều bị san thành bình địa
Lãnh Tử Minh nhìn nhìn chính mình rồi lại nhìn một thân tràn