Cách ngày Lãnh Tử Nguyệt sinh đã qua ba ngày, Thượng Quan Kỳ ngoài sai người ban thưởng một số đồ trang sức ra thì vẫn là không thấy mặt mũi đâu
Sau khi lão công công hỏi nàng muốn lấy tên gì cho đứa bé, Lãnh Tử Nguyệt liền nói một chữ " Dực "
Lão công công nhận được đáp án liền quay trở về báo cáo
Hạ Nhi thấy Lãnh Tử Nguyệt cả người đầy mồ hôi, bèn lấy khăn ướt lau người cho nàng
" Tiểu điện hạ thật là đáng yêu a, thật giống chủ tử "
Lãnh Tử Nguyệt nghe vậy liếc nhìn sinh vật be bé trong ngực, sau đó nhíu mày
" Xấu như vậy, giống ta chỗ nào? "
Hạ Nhi: "!.
"
Đứa bé mới sinh cả người hồng hồng, còn không có tóc, hình ảnh này đối với Lãnh Tử Nguyệt mà nói là vô cùng khó coi, nghĩ đến tóc trên đầu mình đều trọc đi hết, nàng không khỏi rùng mình, nổi hết cả da gà
Hạ Nhi đổi đề tài: " Tiểu điện hạ được sinh ra lâu vậy rồi, vậy mà hoàng thượng cũng không đến thăm đến một lần "
Lãnh Tử Nguyệt không chút quan tâm: " Ngươi thấy những lần trước hắn có đến thăm ai chưa? "
Hạ Nhi nghĩ nghĩ thấy cũng đúng, nhưng dù gì cũng là con ruột, dù là người có lạnh lùng đến mấy cũng không lý nào đến thăm một lần cũng không được chứ
Lãnh Tử Nguyệt như nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên hỏi
" Lúc trước khi ta thị tẩm, ngươi chắc chắn nhìn thấy người vào phòng ta là Thượng Quan Kỳ? "
Hạ Nhi nhíu mày, có chút nghi hoặc: " Đúng vậy chắc chắn, có gì không đúng sao? "
Lãnh Tử Nguyệt nhấn mạnh: " Chỉ một mình hắn? "
Nói đến đây, Hạ Nhi dù không được thông minh thì cũng nhận ra được có chuyện không đúng, vẫn thành thật trả lời
" Ngoài hoàng đế ra vẫn còn một người khác, hắn ẩn nấp rất tốt, thuộc hạ nghĩ đó là ám vệ, mà một hoàng đế thì có một hai ám vệ thì cũng không có gì là lạ "
Lãnh Tử Nguyệt cong lên khóe môi khẽ " a " một tiếng
Ngón tay nàng chọt chọt vào một bên má phấn nộn của Thượng Quan Dực, rồi không nhịn được lại nhéo nhéo thêm một chút
" Vậy ngươi nhìn xem, Dực nhi có chỗ nào giống Thượng Quan Kỳ không? "
Hạ Nhi nuốt một ngụm nước bọt, tầm mắt chậm rãi liếc qua rồi không nhịn được lại nuốt thêm một ngụm
" Ý! ý người là sao? "
Lãnh Tử Nguyệt: " Những đứa trẻ trong hậu cung này vốn chẳng có đứa nào là hài tử của hắn cả "
Một câu nói từ miệng nàng nhẹ nhàng nói ra lại làm Hạ Nhi sửng sốt mở to hai mắt, đến khi phản ứng lại liền cảnh giác nghe ngóng xung quanh, sợ có người nghe thấy
" Chủ tử, hoàng cung vốn nguy hiểm, người sao có thể tùy tiện nói ra những lời như vậy được, không may bị người khác nghe được là xong luôn "
Lãnh Tử Nguyệt nhún vai: " Được được, ta không nói nữa "
Hạ Nhi mím môi: " Chuyện ban nãy người nói! là thật sao? Nhưng nếu là thật! tiểu điện hạ phải