** 10 năm sau **
Ở dưới gốc cây ngô đồng to lớn, Lãnh Tử Nguyệt ngồi trên chiếc ghế tựa, hai mắt nhắm nghiền lại, dường như đang ngủ
Ánh nắng nắng chói chang len lỏi qua từng kẽ lá, chiếu xuống gương mặt hơi nhợt nhạt của nàng
" Tử Nguyệt, đến giờ uống thuốc rồi "
Đoan Mộc Dung tay bưng một bát thuốc đi đến, một tay cầm muỗng khoắng nhẹ cho thuốc bớt nóng
Trong 5 năm trở lại đây, không biết vì điều gì, sức khỏe Lãnh Tử Nguyệt dần dần trở nên yếu đi, Đoan Mộc Dung biết y thuật cũng tìm không thấy nguyên nhân ở đâu
Đi hết mọi nơi, tìm đến bao nhiêu đại phu cũng không có chuyển biến gì, cuối cùng bốn người dừng chân tại một thôn trang yên bình, cứ vậy mà cư trú tại đó
Thôn trang ở cạnh rừng, tiện cho việc lên núi hái thuốc, công việc này luân phiên được ba người khỏe mạnh đi làm, Lãnh Tử Nguyệt đúng là được nhàn đến hoảng luôn
Mở mắt ra, nhìn Đoan Mộc Dung đến gần, Lãnh Tử Nguyệt hơi nhíu mày
" Lại uống thuốc sao, ta không muốn uống "
Đoan Mộc Dung không để ý đến nàng, đến gần liền trực tiếp múc một muỗng đưa tới
Lãnh Tử Nguyệt nhìn muỗng đặt ngay sát môi mình, liền tránh sang bên cạnh, bình tĩnh nói:
" Ta đã nói rồi, dù có uống bao nhiêu thuốc đi nữa thì sức khỏe ta vẫn sẽ không khá lên đâu "
Đoan Mộc Dung: " Chưa thử làm sao biết được "
Lãnh Tử Nguyệt khẽ cười: " Đã thử năm năm rồi, vẫn chưa đủ sao? "
Đoan Mộc Dung: " Mới có năm năm, chúng ta từ từ thử tiếp "
Lãnh Tử Nguyệt thấy nữ tử cố chấp cũng lười nói nữa, trực tiếp đứng dậy muốn rời đi, Đoan Mộc Dung ở phía sau nói
" Ta vừa mới tìm được ở trong sách có một loại thuốc có thể sẽ trị được bệnh của ngươi, nhưng nó ở Hiên Viên quốc, chúng ta quay về đó đi "
Lãnh Tử Nguyệt chân cũng không ngừng lại, đi một mạch vào trong nhà
Đoan Mộc Dung đứng tại chỗ, nhìn đến bát thuốc ở trong tay, một lúc sau cũng quay đầu đi
Đến giữa trưa, Lãnh Dực cùng Hạ Nhi cũng lục tục trở về, hai người họ một người đi săn, một người hái thuốc
Trong mười năm này Lãnh Dực trưởng thành đi rất nhiều, đã cao hơn Lãnh Tử Nguyệt cả một cái đầu
Dáng vẻ tuy vẫn chưa thoát ra hết nét trẻ con nhưng cũng đã thập phần anh tuấn tiêu sái, thậm trí vì sống lâu trong núi rừng mà còn mang theo chút khí tức hoang dã
Đoan Mộc Dung kể cho bọn họ nghe về loại thuốc mà mình mới tìm được, hai người họ không cần nghĩ liền đồng ý đi luôn
Ba người thắng một người, Lãnh Tử Nguyệt đành phải theo đi
Khoảng cách có vẻ xa, bốn người phải đi mất ba tháng mới có thể về tới nơi
Hiên Viên quốc so với mười năm trước thay đổi không ít, đã trở nên phồn hoa hơn rất nhiều, đứng đầu các nước lân cận
Hoàng đế của Hiên Viên quốc cũng được biết đến là một nhân vật phong vân, chiến thần chiến công hiển hách
Nhưng có duy nhất một nhược điểm là trong hậu cung lại chỉ sủng duy nhất một nữ nhân
Nếu là người bình thường,