Bầu trời đêm đầy sao, Lãnh Tử Nguyệt đứng trên thân kiếm, vừa cảm thụ gió lạnh mềm mại, vừa nhàn nhã bay về Thiên Sơn Môn
[ Kí chủ, đây là kiểm gì, lại có thể đổi màu nha? ] Thật kì quái
Nhìn rất giống mấy thanh kiếm đồ chơi trong thế giới trước, nhưng đây lại là thanh kiếm thật, còn rất lợi hại
" Nguyệt Sinh kiếm, nó không chỉ có thể đổi màu mà còn có thể đổi hình dạng nữa a "
Lãnh Tử Nguyệt vừa dứt lời, cả thanh kiếm liền trở thành màu đỏ, ẩn trên kiếm là một con hắc long quấn từ chuôi đến lưỡi kiếm, trông y như thật
" Thấy quen không? "
Hệ thống kinh ngạc [ Đây chẳng phải Huyết Ly kiếm của nam chủ hay sao? ]
Nghe câu hỏi của hệ thống, nàng chỉ cười cười mà không trả lời
Lãnh Tử Nguyệt ngồi xuống, dịu dàng mà vuốt ve thanh kiếm
Hệ thống chưa từng nhìn thấy vẻ mặt này của nàng bao giờ, trước đây nàng tuy ôn nhu nhưng trong ánh mắt lại toàn lạnh lẽo. Nhưng bây giờ thì không giống, sự ôn nhu này là từ tâm
Lãnh Tử Nguyệt về đến Thiên Sơn Môn thì liền trở lại rừng trúc của mình mà nằm ngủ
Rừng trúc này tên gọi trúc lâm, là cấm địa Thiên Sơn Môn, ngoài nàng ra thì không ai được phép đi vào, kể cả trưởng môn muốn vào cũng phải báo cho nàng một tiếng
*****
Đến mãi trưa hôm sau Lãnh Tử Nguyệt mới ngủ dậy, thu dọn một lúc nàng mới thong dong đi xuống núi ăn sáng, à không, là ăn trưa
Chỉ là đồ ăn mang đến còn chưa cắn được miếng nào, tiếng hệ thống đã vang lên cắt đứt
[ Kí chủ!! Người đừng ăn nữa, thẻ tích phân sắp chết rồi kìa, mau đi cứu a ]
"......" Thẻ tích phân gì? Trẫm không quen a, để yên cho trẫm ăn
[ Kí chủ, nếu thẻ tích phân chết thì...]
' Được!! Đừng nói nữa, ta đi '
Lãnh Tử Nguyệt mang theo sát khí đằng đằng bước ra khỏi quán, làm mọi người sợ hãi vội tránh sang một bên
Quả nhiên chiêu này có tác dụng a: hệ thống said
" Vị trí? "
[ Chỗ hôm qua ]
"....? " Tên này bị thiểu năng à
Vậy là Lãnh Tử Nguyệt mang theo sắc mặt âm trầm mà lết xác đi cứu người
*****
Sáng sớm hôm nay khi Mạc Phong đang trên đường đi về nhà liền lại bị đám người áo đen hôm qua đuổi giết, ôm hi vọng được gặp lại bạch y nữ tử ngày hôm qua, hắn lại chạy quay trở lại vách núi đó
Sau khi đến nơi quay đầu, mấy chục tên sát thủ thản nhiên tới gần
" Mạng ngươi cũng lớn thật, rơi xuống vách núi cao như vậy mà cũng không có chết. Cũng tốt, đỡ mất công ta phải đi tìm lâu, giờ thì nói đi, Huyết Ly kiếm đang ở đâu? "
Mạc Phong cố chống đỡ cơ thể, miệng khô nứt lúc đóng lúc mở " Ta không biết Huyết Ly kiếm, ta cũng không phải người các ngươi muốn tìm "
Đáng tiếc là chẳng có ai tin lời hắn nói
Gió lạnh thổi tới, đám sát thủ tới gần, Mạc Phong nhìn nơi chân núi không thấy đáy, hắn cười lạnh
Không gặp được nàng cũng không sao, kết thúc cuộc sống buồn cười này cũng tốt, chỉ mong kiếp sau có thể đầu thai tốt hơn một chút
" Mẹ kiếp!!! Hắn lại nhảy xuống "
Bên