Là chính nàng câu dẫn ta...nàng buộc phải chịu trách nhiệm
Lãnh Tử Nguyệt đẩy hắn ra, đứng dậy
" Ngươi sẽ không lấy được kiếm đâu "
" Nàng chắc chắn? "
" Ta sẽ không để ngươi lấy nó "
" Nàng muốn ta chết? " Giọng Tử Thiên trầm xuống
" Ngươi chết hay không liên quan gì đến ta, chỉ là Huyết Ly kiếm là của Quân Triệt, không ai được phép lấy đi "
" Nàng bảo vệ hắn như vậy? " Sắc mặt Tử Thiên càng thêm âm trầm
" Hắn là đệ tử của ta "
" Ta cũng là đệ tử của nàng "
Lãnh Tử Nguyệt:"......." Có đệ tử nào làm như vậy với sư phụ mình không
" Vậy thì ngươi đừng làm gì quá phận "
Tử Thiên:"........"
" Vậy nếu hắn muốn giết ta? "
" Ta sẽ bảo vệ ngươi "
" Là nàng nói " Tử Thiên nhìn nàng cười tà mị
" Ừ " Đột nhiên cảm thấy bị dính bẫy là sao nhỉ " Được rồi, ta buồn ngủ rồi, đi trước "
Tử Thiên nhìn nàng bước vào phòng rồi rời đi
Lãnh Tử Nguyệt vừa bước vào phòng, tóc và mắt lại quay trở về màu đen
' Hệ thống, hắn là ai? '
[ Kí chủ đợi lát, ta đang load-----------]
"....."
[ -----Đã xong, Tử Thiên không phải người ma tộc, không, nói đúng hơn, hắn là do ma khí tạo thành ]
" Ma khí tạo thành? "
[ Đúng vậy, ví dụ, trong một vùng có ma khí nồng đậm, chúng sẽ chậm dãi hội tụ lại với nhau, dần dần hình thành linh thức, cuối cùng sẽ có thực thể ]
[ Mà thường thường dù có thực thể thì cũng rất xấu xí, trường hợp mà đẹp như tên Tử Thiên đó rất hiếm gặp, haizz, có lẽ hắn được trời ưu ái đi ] Hệ thống cảm thán
"....." Ma mà cũng được trời ưu ái hả
Nghĩ không ra, Lãnh Tử Nguyệt cũng không thèm nghĩ nữa, lập tức lăn ra giường ngủ
Đợi nàng ngủ rồi, một bóng người trong tối hiện ra, kéo chăn lên, đắp lên người nàng
Người đó cứ đứng đấy hồi lâu, đến lúc trời gần sáng, liền biến mất
Theo như ngày thường, lúc Lãnh Tử Nguyệt dậy đã là buổi trưa, cảm nhận được hơi thở quen thuộc, nàng quay sang nhìn Nguyệt Sinh kiếm
Cộc cộc cộc, nàng mở cửa ra
" Sư phụ, người tỉnh rồi " Hồng Lăng nhìn thấy nàng mắt liền cười híp lại, chỉ thiếu bước là nhảy lên người nàng
" Ừm, gọi đám người Quân Triệt đến, ta có chuyện muốn nói "
" Bọn ta đã ở đây rồi "
Tiếng nàng vừa dứt thì bên cạnh đã vang lên thanh âm của Quân Triệt
" Người dậy muộn quá, bọn ta đã chờ ở đây cả nửa ngày rồi đấy " Tử Thiên mở miệng để chứng minh sự tồn tại của mình
Lãnh Tử Nguyệt không thèm để ý đến hắn, đi qua chiếc ghế đối diện bọn họ ngồi xuống, tiện thể rót cho mình chén trà
" Ta đã đồng ý với trưởng môn, ba ngày nữa sẽ xuất phát cùng đám đệ tử xuống núi tiêu diệt ma tộc, trong các ngươi, ai đi cùng ta? "
Tiếng nàng vừa dứt đã nghe thấy bốn giọng nói cùng mọi lúc