Thế là một lát sau, trên đường lớn xuất hiện một nhóm người tuấn nam mĩ nữ, đi đến đâu, thu hút ánh nhìn đến đấy, mà ở giữa... chính là một bạch y nữ tử tuyệt sắc được bảo vệ xung quanh
" Nàng muốn đi đâu "
" Uh,...đi lần lượt đi, ta muốn đi hết cái thành này " Lãnh Tử Nguyệt cười thật tươi, nhìn nàng bây giờ rất giống một nữ hài tử bình thường, bọn hắn thật mong...thời gian có thể dừng mãi ở khoảnh khắc này
" Ừm, vậy tối nay, bọn ta sẽ bồi nàng "
" Haha, vậy trước tiên đi ăn gì đã, ta đói rồi "
" Được... đi vào quán đằng trước thử xem "
Bọn họ đi vào quán, gọi một đống bánh bao cùng một số thức ăn ngon lên, ăn xong thì đi chơi xung quanh, chơi mãi chơi mãi cũng đến nửa đêm
" Chúng ta ngồi nghỉ chút đi " Lăng Hàn nhìn nữ tử bên cạnh đã có chút mệt mỏi, liền lên tiếng
" Ừm, ta cũng mệt rồi " Hồng Lăng cười cười chạy đến bên cạnh Lãnh Tử Nguyệt đỡ nàng ngồi xuống tảng đá bên cạnh " Sư phụ, tối nay người có vui không? "
" Ừm " Lãnh Tử Nguyệt gật đầu
" Vậy sau này..mấy người chúng ta cùng đi tiếp nha " Hồng Lăng ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao, thanh âm nhẹ nhàng
Lãnh Tử Nguyệt nghiêng đầu, tựa lên vai Hồng Lăng, nhưng không trả lời
" Sư phụ?..."
" Suỵt!.. " Tất cả mọi người nhìn về phía nàng, chỉ thấy Lãnh Tử Nguyệt yên bình mà ngủ trên vai Hồng Lăng
" Được rồi, hôm nay chơi đến đây thôi..." Lăng Hàn hít sâu một hơi, làn gió mát lạnh làm lòng người thoải mái " Đưa nàng về thôi "
Vậy là chuyến đi chơi kết thúc ở đây, bọn họ đưa nàng về phòng rồi cả đám ra ngoài cửa ngồi
Không gian lặng im, chỉ còn lại tiếng gió cùng lá trúc xào xạc
" Yên bình thật nhỉ? " Tử Thiên phá vỡ không gian im lặng, giờ hắn không che dấu ma khí của mình nữa, cả người tràn đầy hơi thở tà mị
Không ai đáp lại câu nào
" Các ngươi không có gì muốn hỏi ta sao? "
Quân Triệt lạnh lùng nhìn hắn nhưng cũng không nói gì
Tử Thiên nhìn lại Quân Triệt rồi nói tiếp
" Ta vốn dĩ đến đây là vì Huyết Ly kiếm của ngươi....nhưng nàng lại không cho a "
Quân Triệt vẫn giữ im lặng
" Nàng nói ngươi là đệ tử của nàng, Huyết Ly kiếm là của ngươi nên không cho phép ta lấy đi..." Tử Thiên thở dài " Ta cứ tưởng... nàng đối ngươi đặc biệt... nhưng ta đã sai "
Lăng Hàn nghe đến đây thì cười nhạt " Nàng vốn dĩ đối với ai cũng như nhau "
Tử Thiên cũng cười cười " Đúng vậy a~, ai cũng như nhau "
Hồng Lăng lười biếng nằm ra ghế " Các người đều thích nàng? "
" Đúng vậy! "
"...Quả là sư phụ a "
Mặc Phong từ đầu đến giờ không có cảm giác tồn tại cuối cùng cũng lên tiếng
" Chuyện của sư phụ các ngươi tính sao? "
Tất cả lâm vào suy tư, thanh âm Quân Triệt vang lên
" Nàng muốn... vậy để cho nàng làm đi "
" Nhưng... " Mặc Phong còn