Mặc Phong đang luyện kiếm, đột nhiên thanh kiếm bị gẫy làm đôi, mảnh kiếm bị văng ra cứa vào tay hắn, từng giọt máu chảy xuống đất
Hắn cứ thẫn thờ như vậy mà nhìn chằm chằm vết thương, nước mắt đột nhiên rơi xuống
" Nước mắt?! Tại sao? "
Mặc Phong nhắm mắt lại, ngẩng đầu lên trời, hắn như thấy nàng đang mỉm cười từ biệt với mình, nước mắt hắn lại trào ra
Sư phụ...nàng đang ở đâu, ta...nhớ nàng rồi...
******
[ Tinh!! Hảo cảm +5, tổng 100. Nhiệm vụ đã hoàn thành, kí chủ muốn rời khỏi chứ? ]
Lãnh Tử Nguyệt lạnh lùng nhìn Lăng Hàn còn đang chìm trong bi thương, " Ừ " một tiếng rồi biến mất
*****
Quân Triệt cùng Tử Thiên, Hồng Lăng đang ngồi uống trà bên ngoài căn phòng trước kia của nàng
" Sao ta cứ cảm có cảm giác bất an là thế nào nhỉ? " Hồng Lăng đưa chén trà lên môi, định uống một ngụm, lập tức, ly trà đột nhiên rạn nứt rồi vỡ ra
Cả một vùng bàn tay Hồng Lăng lập tức đỏ ửng lên vì bỏng
Quân Triệt cùng Tử Thiên nhíu mày, đang yên đang lành tại sao chén trà lại vỡ chứ
" Tử Thiên " Quân Triệt nhìn Tử Thiên như đang trao đổi gì đó
Tử Thiên sắc mặt ngưng trọng gật đầu " Ta cũng cảm thấy bất an "
Tất cả đều có cùng một cảm giác, mà cảm giác này lại rất quen thuộc.... là nàng sao?
*****Mười năm sau*****
Sau khi Lăng Hàn đi được một thời gian, Tề Vũ nghe theo lệnh mà nhận chức trưởng môn Thiên Sơn Môn, cùng sự trợ giúp của đám người Quân Triệt, Thiên Sơn Môn nhanh chóng lớn mạnh hơn
" Hôm nay là ngày tuyển chọn đệ tử đúng không? " Hồng Lăng ngồi trên ghế tựa, lười biếng mà hỏi nữ hài tử đang luyện kiếm trước mặt
Sau mười năm, cả người nàng đã mất đi sự hoạt bát ban đầu mà thay thế bằng vẻ quyến rũ trầm ổn
Sau khi Lãnh Tử Nguyệt rời đi được năm năm, trong một lần xuống núi, Hồng Lăng đã nhận một nữ hài làm đệ tử của mình
Quân Triệt cùng Mặc Phong mỗi người giữ một vị trí trưởng lão trong Thiên Sơn Môn, chiếm một ngọn núi để bế quan
Tử Thiên thì đi ngao du khắp nơi, dùng danh nghĩa của nàng mà khắp nơi giúp dân trừ bạo, tên của nàng vốn đã vang danh khắp nơi, nay càng thêm nổi tiếng
" Vâng, sư phụ, hôm nay chính là ngày chiêu mộ đệ tử của Thiên Sơn Môn "
" Vậy sao...? " Thanh âm Hồng Lăng mang theo tia hoài niệm " Vậy mà đã qua mười năm rồi, nhớ ngày đó, ta cũng giống như bọn họ, chỉ là một đệ tử mới nhập môn, lo lắng không biết mình có đậu hay không "
" Sư phụ, người cũng từng lo lắng như vậy sao? " Nữ hài tử kinh ngạc
Hồng Lăng chỉ cười cười, đưa tay xoa đầu nàng, cảnh tượng như ùa về làm tay Hồng Lăng hơi khựng lại
Trước đây cũng có người hay làm