" À, đúng rồi, nguyện vọng của nguyên chủ là gì? "
[ Nguyện vọng: Sống một cuộc sống đơn giản, không muốn bị hút cạn máu mà chết ]
"....." Cuộc sống đơn giản?? Thôi, kệ đi...
Lãnh Tử Nguyệt đợi ở trong căm phòng sắt nửa ngày, đến khi sắp chán chết thì rốt cuộc cánh cửa cũng mở ra
Trước mặt lại là mấy hán tử vừa nãy, bọn họ chần chừ mà tiến lên
" Đi thôi "
Lãnh Tử Nguyệt mặt không đổi sắc, đứng dậy theo bọn họ ra ngoài
Càng tiến gần về phía khán đài, các thanh âm hỗn tạp hò hét càng vang lên dữ dội, cuối cùng dưới câu nói của người chủ trì mà dừng lại
" Mặt hàng cuối cùng của chúng tôi ngày hôm nay đảm bảo sẽ khiến các quý vị hài lòng,....nào, mang lên đi "
Lãnh Tử Nguyệt được đưa đến trước màn chắn, đợi đến khi thanh âm người chủ trì vừa dứt, tấm màn được kéo lên, bóng hình cô lập tức lộ ra trước mắt đám người
Cả hội trường đột nhiên im lặng nhìn lên khán đài, thiếu nữ mặc một bộ quần áo trắng rộng thùng thình đã có nhiều vết cào rách, cổ áo to trễ xuống để lộ một bên bả vai trắng mịn, một đôi đồng tử trong suốt sạch sẽ đỏ như máu, hòa cùng những làn tóc trắng bạch, trông cô như một thiên thần mang đến sự chết chóc
Lãnh Tử Nguyệt đảo mắt qua khán đài một lượt, kết quả không nhìn thấy người cần tìm
' Haizz, có lẽ là bị nữ chủ hớt tay trên rồi đi '
[ Đúng vậy, kí chủ, nam chủ đã bị nữ chủ kéo ra ngoài rồi ]
' Hắn cách đây xa không? '
[ Không có, ngay bên ngoài hội trường đấu giá mà thôi ]
' A, vậy thì đơn giản, chỉ cần khiến hắn quay lại là được '
" Khụ khụ, mọi người thấy thế nào? " Người chủ trì mỉm cười lên tiếng kéo đám người hồi thần lại
" Đẹp, rất đẹp, mau nói giá đi " Một tên mập mạp đứng lên, xoa xoa hai tay lại với nhau, ánh mắt mang theo dục vọng nhìn về phía cô
" Mọi người bình tĩnh, bình tĩnh.... giá khởi điểm, 100 vạn, mời bắt đầu ra giá!! "
" Cái gì? Cho dù có đẹp thì cũng không đến cái giá đó chứ "
" Đúng vậy, cũng quá mắc rồi đi "
Người chủ trì nghe vậy thì chỉ thần bí cười cười " Nếu chỉ nguyên như vậy thì đương nhiên sẽ không đến cái giá đó..., nhưng... "
Hắn liếc về phía người đứng đằng sau Lãnh Tử Nguyệt, người đó tiến lên, cầm tay cô rạch một dao, nhất thời cả hội trường sộc lên một mùi hương nhàn nhạt, nhưng đối với huyết tộc bọn họ lại chính là một món ăn mĩ vị
Không gian đột nhiên rơi vào khoảng tĩnh lặng, ánh mắt đám người nhìn như muốn ăn thịt cô ngay lập tức
Lãnh Tử Nguyệt mở to mắt nhìn vết thương trên tay, mắt chớp chớp
' Hệ thống, hắn cắt tay ta '
[ Người chịu khó một chút, lát nữa cắt lại hắn là được ] hệ thống ở một bên an ủi
*********
" Có chuyện gì sao? " Tát Nặc Tư