" Nhóc....thật sự là con người chứ? "
Lãnh Tử Nguyệt khóe miệng giật giật nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt
" Bộ tôi nhìn khác người lắm sao? "
" A, không phải, chỉ là lần đầu tiên tôi thấy con người có đồng tử màu đỏ mà thôi " Tát Nặc Dĩ Phong ngượng ngùng giải thích
Nếu không phải trên người cô có toàn là mùi của con người nếu không hắn cũng tưởng cô chính là một huyết tộc, mà không phải huyết tộc nào cũng có đồng tử đỏ như vậy, chỉ có huyết tộc thuần chủng mới có được màu đỏ thuần khiết như thế
Lãnh Tử Nguyệt trầm ngâm xem xét
' Hệ thống, hắn là ai? '
[ Người này chính là nhân vật phản diện của thế giới này_Tát Nặc Dĩ Phong, Đại vương tử cũng là anh trai cùng cha khác mẹ với Tát Nặc Tư Hạ ]
' A..., nhìn không ra nha '
[ Khuyên người một câu, " Đừng nhìn mặt mà bắt hình dong ", hắn cũng rất nguy hiểm đó ]
Tát Nặc Dĩ Phong đánh giá từ trên xuống dưới Lãnh Tử Nguyệt
" Ừm, nhóc đúng là có chút đặc biệt, ánh mắt tên nhóc Tư Hạ không tồi "
Lãnh Tử Nguyệt không nói gì, chỉ nhìn hắn, Tát Nặc Dĩ Phong nhìn ánh mắt không thể nào quen thuộc hơn này, đây chẳng phải là ánh mắt nổi lên hứng thú khi hắn tìm thấy một thứ thú vị hay sao
Lần đầu tiên bị nhìn bằng ánh mắt đó, hắn có cảm giác... khó nói thành lời
" Nhóc không sợ tôi sao? "
Lãnh Tử Nguyệt bình tĩnh đáp " Tại sao phải sợ? "
" Nhóc đang bị bắt cóc đó "
" À,...thật đáng sợ "
Tát Nặc Dĩ Phong:"........"
Người đàn ông:".........."
Dạ Ảnh đang trên nóc nhà:"........"
" Anh bắt tôi làm gì? Uy hiếp Tư Hạ? "
Tát Nặc Dĩ Phong cho người lấy một chiếc ghế ra, ngồi xuống, lúc này mới trả lời
" Cũng không nên dùng từ ' uy hiếp ' đi, chẳng qua là muốn kiếm chút lời thôi "
Lãnh Tử Nguyệt không nhìn hắn nữa mà rũ mắt xuống, hạ giọng xuống khiến thanh âm nhẹ nhàng hơi khàn khàn
" Tại sao anh lại hết lần này đến lần khác muốn làm khó Tư Hạ? Đừng nói với tôi là vì tranh đoạt quyền lực, tôi có thể nhìn ra anh không có hứng thú với thứ đó "
Tát Nặc Dĩ Phong ngẩn ra, không khỏi nhìn Lãnh Tử Nguyệt sâu hơn một chút, hắn chợt mỉm cười
" Tại sao nhóc biết tôi không có hứng thú với quyền lực? "
Lãnh Tử Nguyệt lắc đầu " Không biết, chỉ là trực giác thôi "
Ý cười trong mắt Tát Nặc Dĩ Phong càng ngày càng đậm
" Nhóc thú vị thật "
" Quá khen "
Khóe miệng Lãnh Tử Nguyệt cong lên thành một độ cong giảo hoạt
" Nè, chúng ta hợp tác đi "
" Hử? " Hắn rất có hứng thú với những điều cô định nói " Nói thử xem "
Trước ánh mắt mong đợi của hắn, cô nhẹ nhàng nói ra
" Tôi muốn đưa Tư Hạ lên ngôi **Vương** huyết tộc, anh cảm thấy chủ ý này thế nào? "
Tát Nặc Dĩ Phong sửng sốt trong chốc lát, hắn nghĩ mình nghe nhầm rồi " Nhóc vừa nói gì? "
Lãnh Tử Nguyệt rất kiên nhẫn mà nhắc lại " Tôi muốn đưa Tát Nặc Tư Hạ lên làm Vương huyết tộc "
Không gian bỗng trở nên im lặng, người đàn ông áo đen dùng ánh mắt hoảng