Trong căn phòng ấm áp, Tát Nặc Tư Hạ ngồi gọt táo, Lãnh Tử Nguyệt lười biếng nằm dựa lên người hắn, tay cầm điện thoại cùng chơi game với Tư Đồ Nặc Vũ, Dạ Ảnh cùng Tát Nặc Dĩ Phong mỗi người ngồi một bên ghế nhìn cô mỉm cười
Khung cảnh này có thể nói là hài hòa ấm áp nếu như bỏ qua cho dải vỏ táo đang được cắt hoàn hảo bị đứt lìa hay hai chiếc ly đang hiện vết nứt được hai người kia cầm trên tay
Và một chuyện nữa là...
" Tư Đồ Nặc Vũ!! Anh chơi nghiêm túc một chút không được à, chết rồi kìa!! "
Tư Đồ Nặc Vũ lấy tay lau đi lớp mồ hôi lạnh trên trán, không phải hắn không muốn chơi nghiêm túc, mà là ngồi giữa ba sát thần này, hắn tập trung không nổi
Hai người kia không biết tại sao hôm nay lại nổi hứng đến đây, đã qua một tiếng rồi vậy mà chẳng ai nói lời nào, im lặng suốt tới giờ, quả thật là muốn hắn điên mà
Tư Đồ Nặc Vũ nuốt nước bọt, cười gượng, phá vỡ sự yên tĩnh
" Không biết hai vị đến đây có việc gì không? "
Dạ Ảnh cùng Tát Nặc Dĩ Phong đồng thời dời tầm mắt sang người hắn, rồi hai giọng nói không hẹn mà cùng lên tiếng
" Thăm Tiểu Nguyệt "
' ***Phập*** ' một tiếng, quả táo trên tay Tát Nặc Tư Hạ bị gọt đi mất một góc, ánh mắt hắn nhẹ liếc qua hai người rồi tiếp tục gọt táo trên tay
"......."
Lãnh Tử Nguyệt nhìn Tư Hạ nhíu mày
" Tư Hạ, anh đã gọt hơn hai mươi quả táo rồi, bộ anh ăn hết sao? ". Đọc truyện tại || Trù mTruyện.N ET ||
Nghe cô nói vậy, Tát Nặc Tư Hạ mới mỉm cười quay sang nhìn cô
" Không sao, nếu ăn không hết thì Đại ca cùng bạn học Âu Mễ đây sẽ ăn hộ mà đúng không? " Cuối cùng còn quay sang nhìn hai người mỉm cười thật tươi
Dạ Ảnh nghe vậy cũng cười, miệng gần như muốn toác cả ra
" Tát Nặc điện hạ nói quá rồi, tôi còn lâu mới giúp nhá, ngài tự ăn một mình đi "
Còn Tát Nặc Dĩ Phong thì cười ôn nhu khiêm tốn hơn một chút, lôi thêm một giỏ táo nữa đặt lên bàn " Còn nhiều, có cần ta gọt hộ không? "
"......."
Khóe miệng Lãnh Tử Nguyệt giật giật, cầm lên con dao bên cạnh đâm xuyên qua một quả táo, rồi cười, nguy hiểm liếc qua ba người " Cần tôi gọt hộ không? "
Dạ Ảnh nuốt nước bọt quay đầu đi chỗ khác, Tát Nặc Tư Hạ mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng tiếp tục gọt táo trên tay, chỉ có Tát Nặc Dĩ Phong không sợ chết, quay qua sán lấy cô
" Tiểu Nguyệt, tối mai chỗ tôi có tổ chức tiệc, em phải đến đấy nha "
" Tiệc? " Lãnh Tử Nguyệt nghi hoặc, ba người khác cũng nhìn hắn
" Ừ, cả mấy người cũng đến đi, chắc chắn sẽ rất thú vị "
Lãnh Tử Nguyệt nhướng mày, mỗi lần tên Tát Nặc Dĩ Phong này mà nói