" An Vy, đây là bệnh viện, đừng ồn ào " Lãnh Tử Nguyệt cố gắng điều chỉnh cho thanh âm mình ôn hòa nhất có thể, nhẹ nhàng ' trách cứ ' Lãnh An Vy
Được anh trai nhắc nhở, Lãnh An Vy cũng ý thức được mà nhỏ giọng xuống, nhưng vẫn không buông tha
" Nhưng chị ta..."
" Nhược Hy là chị của em "
" Mới không phải, mẹ chỉ có hai người con là em và anh, em mới không có chị "
Nghe Lãnh An Vy nói, Lãnh Nhược Hy cười lạnh
" Tôi cũng không có em gái "
Cảm thấy tình hình càng ngày càng không ổn, Lãnh Tử Nguyệt có chút ảo não, mặt cũng hơi trầm xuống
" Cãi nhau đủ chưa "
Hai người Lãnh đồng thời quay lại nhìn Lãnh Tử Nguyệt
" Hai người xem anh như không tồn tại phải không? " Giọng Lãnh Tử Nguyệt hơi trầm xuống còn có chút nghiêm khắc của một người anh trai
Thấy Lãnh Tử Nguyệt tức giận, Lãnh Nhược Hy liền im lặng, Lãnh An Vy có chút kinh ngạc, không ngờ anh cũng có lúc lớn tiếng với cô
" Nhược Hy, em về trước đi, anh có chuyện muốn nói cùng Tiểu Vy "
Lãnh Nhược Hy im lặng một lúc rồi cũng đứng dậy đi về, lúc này Lãnh An Vy mới lon ton chạy đến gần, cầm tay anh lắc lắc
" Anh hai~ "
Lãnh Tử Nguyệt nhìn Lãnh An Vy rồi kéo cô ngồi xuống
" Tiểu Vy, anh biết em không thích Nhược Hy, nhưng cô ấy là chị của em "
Lãnh An Vy bất mãn " Em không có chị! "
Lãnh Tử Nguyệt thở dài " Tiểu Vy, vậy em nói cho anh biết, tại sao em lại không thích Nhược Hy "
Lãnh An Vy suy nghĩ " Tại vì mẹ chị ta dùng thủ đoạn trèo lên giường của baba, làm ba và mẹ cãi nhau "
" Vậy chuyện này có liên quan gì đến Nhược Hy? "
Chưa đợi Lãnh An Vy trả lời, Lãnh Tử Nguyệt nói tiếp
" Đừng nói với anh là vì Nhược Hy là con gái của bà ta, làm gì có ai muốn có một người mẹ như vậy, nếu là em, em sẽ muốn sao? Cô ấy cũng đâu có thể lựa chọn "
Lãnh An Vy á khẩu không trả lời được, không biết nên nói cái gì
" Từ nhỏ đến lớn Nhược Hy đã không được ba mẹ yêu thương, còn hay bị em bắt nạt, nhưng cô ấy cũng không có phản kháng, là bởi vì Nhược Hy biết những điều mẹ cô ấy làm là sai, nhưng người vô tội nhất, lại chính là Nhược Hy "
Ánh mắt Lãnh An Vy dần trở nên phức tạp, dù sao tuổi cô cũng còn nhỏ, suy nghĩ vẫn còn rất đơn thuần, chỉ cần Lãnh Tử Nguyệt nói vài câu thì đã bắt đầu dao động
Lãnh Tử Nguyệt thừa cơ rèn sắt khi còn nóng, đưa tay xoa đầu cô
" Em bắt nạt người ta cũng đã bắt nạt rồi, cũng không thể thay đổi được nữa, nên sau này, trách nhiệm bảo vệ Lãnh Nhược Hy liền giao cho em, được không? "
Lãnh An Vy cảm thấy rất có lý, mặc dù có cái gì đó không đúng, nhưng anh hai sẽ không lừa cô nên Lãnh An Vy ủ rũ gật đầu
Lãnh Tử Nguyệt rất hài lòng với kết