" Đây..."
Lãnh Hằng sửng sốt nhìn tình hình trước mặt, bản thân bị ngọn lửa bao quanh, không những không thấy nóng, thậm chí ông còn cảm thấy rất thoải mái, lại quay sang nhìn những tang thi đang bị lửa thiêu cháy xung quanh
Mặc dù không biết nguyên do, nhưng đối với ông đây là một chuyện tốt, nhân cơ hội tang thi bị đẩy lùi, Lãnh Hằng nhanh chóng vọt qua, chạy đi
Trong phòng, Lãnh Tử Nguyệt đang nhàm chán không có việc gì làm thì đột nhiên cửa nhà vang lên tiếng đập cửa dồn dập
" Tiểu Nguyệt!! Mau mở cửa!! "
Lãnh An Vy bị tiếng động làm thức giấc, sau khi nghe thấy tiếng gọi thì trở nên vui mừng
" Là mẹ, mau ra mở cửa "
Lãnh Tử Nguyệt nhận mệnh nhanh chóng chạy ra, vừa mở cửa, một mùi tanh hôi đập vào mặt làm anh có hơi choáng váng, quyết định phong bế khứu giác của mình lại
" Tiểu Nguyệt, con mau đưa ông bà vào nhà, mẹ quay lại giúp ba con "
Lãnh Tử Nguyệt vừa nhìn liền thấy ' mẹ ' mình định chạy ra ngoài, theo bản năng liền chắn ở cửa
" Mẹ không được đi "
" Tiểu Nguyệt? " Tưởng Nhu mờ mịt nhìn con trai của mình " Con mau tránh ra, mẹ phải đi giúp ba con, không là không còn kịp nữa "
Lãnh Tử Nguyệt vẫn cố chấp chắn ở cửa, khuôn mặt nghiêm túc " Vậy con đi cùng mẹ "
Tưởng Nhu gấp đến sốt ruột " Không được!! "
" Vậy thì mẹ cũng không được đi "
Thấy bà lo lắng, không yên tâm mà nhìn ra ngoài, anh không khỏi thở dài trấn an
" Yên tâm đi, ba nhất định sẽ không sao đâu, có lẽ ông ấy sắp về rồi "
Lãnh Tử Nguyệt kéo bà vào nhà, tiện tay đóng cửa lại, nhưng vừa mới ngồi xuống, cửa lại một lần nữa vang lên tiếng đập cửa
" Là tôi, Lãnh Hằng, mau mở cửa! "
Gần như trong phút chốc, Lãnh Tử Nguyệt như nhìn thấy Tưởng Nhu tựa một cơn gió phóng ra ngoài, cửa vừa mở liền lao vào ôm Lãnh Hằng, hai người vừa trải qua sinh tử ôm nhau đến quên cả trời đất
Khóe miệng anh không khỏi giật giật, chẳng lẽ bọn họ không nhìn thấy mấy tang thi huynh đang nhiệt tình chạy đến chào hỏi họ hay sao?
Lãnh Hằng cũng ý thức được hoàn cảnh hiện tại liền lôi kéo vợ mình vào nhà, khóa cửa lại, sau đó không gì ngoài ý muốn chính là lại một loạt tiếng đập phá cửa bên ngoài, may mà Lãnh gia đầu tư rất lớn về khoản nhà ở nên cửa cũng được gia công chắc chắn, dù cho tang thi có biết dùng khoan cũng sẽ rất khó khăn để cạy cửa
" Ba, không sao chứ? "
Lãnh Hằng thở ra một hơi nhẹ nhõm, lúc này mới lắc đầu " Ba không sao, trực thăng đến chưa? "
" Đến rồi " Nói rồi chỉ chỉ hai người đang đứng ở một góc
Lãnh Hằng gật đầu " Vậy được rồi, đi thôi "
Tất cả mọi người chạy lên tầng thượng, khi nhìn đến cái trực thăng, Lãnh Tử Nguyệt nhướng mày một cái
Bọn họ có mười một người, nhưng chiếc trực thăng này chỉ ngồi được nhiều nhất mười người, hình như vẫn chưa có ai để ý đến điều này, à không, còn một người để ý đến nữa chính là Lãnh Nhược Hy nữ chủ đại