Editor: Tieen
"Lần này, giải độc hoàn cũng vô dụng." Tô Mộc cười khẽ, trở một tay, lần nữa rút dao găm trong ống tay áo ra.
Thập Thất hoàng tử nhìn chiêu thức sắc bén của cô hướng về phía mình, phất ống tay áo lên, một làn khói xám bay về phía Tô Mộc.
Lúc Tô Mộc phản ứng lại, muốn che chắn nhưng đã không kịp.
Chỉ nghe được hắn trầm thấp cười: "Gậy ông đập lưng ông."
Nàng dùng độc, hắn đương nhiên cũng sẽ như vậy.
Tô Mộc cảm thấy trước mắt có chút mơ hồ...
Là mê dược!
"Phập ——" Không chút do dự đâm vào đùi mình, đau đớn khiến cô khôi phục thần trí.
Ngẩng đầu nhìn hắn, đáy mắt nhiễm huyết tinh.
Hắn không chết, tích phân của cô nguy rồi!
Sát khí trên người cô nồng đậm, Thập Thất hoàng tử dùng nội lực áp chế ngứa ngáy, ánh mắt sáng ngời chờ mong động tác kế tiếp của cô.
Đã lâu, đã lâu, không ai có thể làm nội tâm hắn gợn sóng.
Nàng, là người thứ nhất.
【 Ký chủ, cô đừng đấu đến cá chết lưới rách (*), nhiệm vụ còn chưa hoàn thành đó? Vân Lâm còn không biết có thể sóng sót hay không, nếu cô chết mà đối tượng nhiệm vụ cũng chết, vậy nhiệm vụ này chính là làm không công. 】
(*) Cá chết lưới rách: bên sứt càng bên gãy gọng, mất cả chì lẫn chài, hai bên đấu tranh cuối cùng đều bị tận diệt.
Nhìn tiến độ nhiệm vụ Cửu Thiên Tuế khuyên can nói.
Cửu Thiên Tuế vừa dứt lời, liền nghe được tiếng vang lớn.
"Ầm ầm ——"
Đột nhiên một trận sấm vang lên, bên ngoài hạ mưa to tí tách.
Mưa gió kéo tới một cách quỷ dị kỳ quặc, đáy mắt Tô Mộc tối sầm lại, đánh thẳng về phía Thập Thất hoàng tử.
Mà vừa vặn vào giờ phút này, trên không trung xuất hiện một đạo tia chớp kinh người, tia chớp giáng thẳng xuống phủ Thập Thất hoàng tử, tựa hồ muốn đem phủ Thập Thất hoàng tử phủ này bổ ra.
"Bùm bùm."
Tô Mộc cảm giác cả người đều tràn ngập dòng điện, cô ngẩng đầu nhìn một khắc tia chớp đánh trúng cô, mà cô đang tiếp xúc với Thập Thất hoàng tử, khóe môi cong lên, ngón tay uốn lượn thành một hình dạng, môi khẽ mở: "Bùm ——"
Sự ra khác thường tất có quỷ, sét đánh trời mưa, cô liền có dự cảm không tốt, quả nhiên...
Tia chớp muốn đánh chết cô, vậy cô muốn kéo hắn chôn cùng.
Cô không cho phép cái tai họa Thập Thất hoàng tử này làm ảnh hưởng đến tích phân sau khi cô chết.
[Truyện chỉ được đăng tải tại watt.pad/tieen2804]
Nếu không có Thập Thất hoàng tử, lấy hào quang của Vân Lâm và nam chính Thái Tử, còn có những thư từ cô lưu lại, tất nhiên sẽ không có lệch lạc.
Thập Thất hoàng tử cảm giác cả người tê dại, rũ mắt nhìn đôi mắt quyết tuyệt hung ác kia, thật là động lòng người...
Không khỏi vươn tay còn mang theo dòng điện của mình, xoa mắt cô, thời điểm hắn còn chưa tiếp xúc đến, toàn bộ thân thể Tô Mộc đều ngã ra phía sau.
Thập Thất hoàng tử