Editor: Tieen
Không có gì ngoài ý muốn khi Lăng Hạo là người đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ, hơn nữa phá vỡ kỷ lục hoàn thành nhiệm vụ từ sáng đến giờ.
Kinh Mặc và Thành Tử đồng thời yêu cầu để Lăng Hạo trực tiếp trúng tuyển tiến vào trại huấn luyện tân binh của chiến đội, lại bị Tô Mộc ngăn cản.
"Để anh ta tiếp tục."
Kinh Mặc và Thành Tử cùng gật đầu, đại khái đoán được ý của Tô Mộc, cô muốn rèn luyện Lăng Hạo nhiều hơn.
Nhưng...
Đây thật sự là em gái và anh trai à?
Mà không phải bà mẹ già và con trai nghịch ngợm sao?
"Cô Nhiễm, tôi nhớ hôm qua cô đã hỏi tôi một bản tư liệu về luyện chế vũ khí, tôi vừa mới sắp xếp lại, hiện tại cô còn muốn không?" Tô Mộc đột nhiên nói.
Nhiễm Tiểu Bảo đang ngồi chơi điện thoại bên kia kinh ngạc ngẩng đầu lên: "A?" Cô ấy hỏi muốn thứ này khi nào?
"Chị Tiểu Bảo, khi nào mà cô cảm thấy hứng thú đối với luyện khí thế, ha ha, cô vẫn nên quen thuộc với bản đồ trò chơi trước đã." Thành Tử trêu chọc nói, Nhiễm Tiểu Bảo chơi game này đã lâu nhưng vẫn chưa quen với bản đồ trong game, mấy năm nay Nhiễm Tiểu Bảo có thể thăng cấp đều nhờ Kinh Mặc mang đi.
Mặt Nhiễm Tiểu Bảo đỏ lên, ngạo kiều mở miệng: "Thì làm sao, chị đây mù đường thì sao? Không được hả? Tôi chính là muốn học luyện khí."
Kinh Mặc cười, phân tích nói: "Tiểu Bảo, luyện khí rất khó, không thích hợp với cậu, để tớ dẫn cậu đi thử thứ khác."
Cho dù là anh, cũng không dám nói mình có thể hiểu rõ toàn bộ về luyện khí.
"Thật náo nhiệt." Lúc này, từ ngoài cửa truyền đến một giọng nói giống như sương lạnh trên cành cao, mang theo vẻ kiêu ngạo không gì lay chuyển được.
Kinh Mặc nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp kia, ánh mắt sáng ngời, mà Nhiễm Tiểu Bảo thì yên lặng cúi đầu ngồi lại trên sô pha, không nói một lời.
Vẻ mặt Thành Tử ngẩn ra, có chút không tốt lắm, khi xoay người nhìn Tô Mộc, khôi phục gương mặt tươi cười: "Lăng muội tử, cô muốn uống gì? Chỗ này chúng tôi có đầy đủ các loại đồ uống."
"Nước chanh, cảm ơn." Tô Mộc trả lời, sau đó ngồi xuống bên cạnh Nhiễm Tiểu Bảo.
Mà từ khi Tần Vũ xuất hiện, Kinh Mặc không hề rời mắt khỏi cô ta, dường như tự động che chắn mọi thứ xung quanh.
Tần Vũ nhìn thấy Nhiễm Tiểu Bảo và Tô Mộc, cười nói: