Editor: Tieen
Giữa sự nghi ngờ của mọi người, cô người hầu dẫn một cô gái vào, vẻ nghi hoặc trên gương mặt cô gái chợt nở nụ cười dịu dàng khi nhìn thấy Phác Tiêu.
"Tiêu." Giữa nhiều người như vậy, tựa như thế giới của cô chỉ có Phác Tiêu.
Phác Tiêu nhìn Bạch Mạn Tinh đứng trước mặt, trên mặt bỗng nhiên âm trầm, thấp giọng nói: "Sao em lại tới đây?"
Lúc này, sự xuất hiện của cô chắc chắn sẽ khiến cho Đường gia bất mãn.
"Là Đường Tuyết mời em tới, bảo là có chuyện muốn cùng em nói." Bạch Mạn Tinh vô hại nói, kỳ thật cô cũng không biết hôm nay dịp gì, chỉ là cô biết cô muốn tới.
Lúc trước cô vô tình nghe được cuộc nói chuyện của cha mẹ Phác, muốn Phác Tiêu và Đường Tuyết nhanh chóng đính hôn, chờ hai người đủ tuổi liền kết hôn, cô làm sao có thể để chuyện đó xảy ra.
Hiện giờ, Phác Tiêu là tất cả đối với cô, cô trở thành như bây giờ cũng đều vì Phác Tiêu, cô không muốn rơi vào hoàn cảnh giống như mẹ mình.
Thời điểm Bạch Mạn Tinh xuất hiện, đáy mắt cha Phác hiện lên một tia sát ý, nếu hôm nay hôn sự với Đường gia thất bại, ông sẽ không tha cho con nhỏ này!
Mẹ Phác kinh ngạc qua đi, phản ứng cực nhanh, trong ánh mắt hóng chuyện của mọi người, bà mỉm cười tiến lên kéo Bạch Mạn Tinh qua: "Cháu gái, sao con chạy tới nơi này?"
Nắm tay cô âm thầm sử dụng lực, cảnh cáo cô không được nói lung tung.
Bạch Mạn Tinh cầu cứu nhìn về phía Phác Tiêu, giờ phút này Phác Tiêu biết nên làm như thế nào mới đúng, đương nhiên đồng ý cách làm của mẹ mình, cũng cho cô ánh mắt cảnh cáo, Bạch Mạn Tinh chỉ có thể cúi đầu ủy khuất không nói lời nào.
Nhưng ở đây có rất nhiều người đều nam sinh nữ sinh ở đại học Đế Đô, mấy người lớn không quen biết, nhưng bọn họ thì biết được.
"Bạch Mạn Tinh sao tới đây? Bị Bạch gia đuổi ra khỏi nhà, còn xuất hiện ở đây trong trường hợp này."
"Cậu không biết? Phác Tiêu ngày thường và Bạch Mạn Tinh cùng đi cùng về, người sáng suốt đều biết hai người bọn họ có quan hệ gì."
"Ý cậu nói, Bạch Mạn Tinh sống ở Phác gia?"
"Cậu thật không biết hay giả vờ không biết?"
"Tôi so các người lớn hơn hai tuổi, tôi không phải