Editor: Tieen
Sản phẩm mới đang dần được hoàn thành, tổ chức Bạch gia sau một khoảng thời gian khôi phục đang thực hiện thâu tóm thế lực Phác gia, cha Bạch rốt cuộc cũng có thời gian tra lại sự việc lúc trước bị Phác gia liên tục tập kích.
Lần điều tra này, rất nhanh Lam Duyệt liền bị bại lộ, ngay khi Lam Duyệt bị phát hiện thì cũng tra ra là do Bạch Mạn Tinh, cha Bạch phái người điều tra tung tích Bạch Mạn Tinh.
Thời điểm Tô Mộc trở lại Bạch gia, nhìn thấy Lam Duyệt ôm bụng lớn, lăn trên mặt đất hoa lê dính hạt mưa (*) khóc lóc.
(*) Hoa lê dính hạt mưa: Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái.
"Lão gia, tôi đều bị ép buộc, Bạch Mạn Tinh lấy con của chúng ta bức tôi, lão gia đây chính là con trai duy nhất của tôi cho đến nay, tôi sợ..."
Trong lúc nói chuyện, còn không quên nhắc nhở cha Bạch, lúc trước bà kiểm tra cái thai trong bụng là con trai.
Quả nhiên điều này chạm đến tâm cha Bạch, liền mềm lòng: "Cho người đưa phu nhân xuống nghỉ ngơi, canh chừng phu nhân cho tốt, đừng để cô ta lại phạm sai lần nữa!"
Lam Duyệt thở dài nhẹ nhõm một hơi, bị giám sát so với bị gϊếŧ thì còn tốt.
Giờ phút này mẹ Bạch còn đang đi du lịch, nếu bà ở đây chỉ sợ Lam Duyệt không có tốt như vậy.
Lúc cha Bạch nhìn thấy Tô Mộc, muốn mở miệng nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói ra, chỉ nhìn bóng dáng Tô Mộc thở dài một hơi.
Đứa nhỏ này, nếu không có cô, Bạch gia liền xong rồi, chỉ tiếc lại là con gái.
Trước khi Bạch Mạn Tinh bị phát hiện ở chỗ Tình phu nhân thì bà đã dùng tiền riêng để đưa Bạch Mạn Tinh ra nước ngoài.
Cha Bạch chỉ có thể thở phì phì quát lớn Tình phu nhân một trận, đâu biết Tình phu nhân bị dọa liền bệnh không dậy nổi, sống không quá nửa tháng, liền qua đời.
Tại đám tang, đứa con gái duy nhất mà bà toàn tâm cứu cũng không xuất hiện.
Một tháng sau.
Sau khi mấy người Đinh Quảng Bạch tiến hành thí nghiệm nhiều lần, kính thực tế ảo rốt cuộc thành công, thời điểm Tô Mộc đến thử...
Ách...
Cô dẫm phải sợi dây điện bị rò rỉ không thể giải thích được.
Sau đó, bị điện đã chết.
Tô Mộc nhìn chính mình rời khỏi thân thể, sau đó nghe thấy Cửu Thiên Tuế: [Nhiệm vụ hoàn thành.] Theo âm thanh nhắc nhở liền quay lại không gian hệ thống.
Toàn bộ quá trình, Tô Mộc chỉ có khi rời khỏi thân thể có một tia kinh ngạc, còn lại đều khuôn mặt bình tĩnh.
Bên trong không gian hệ thống, Tô Mộc nhìn tư liệu cá nhân trước mặt không hề nhúc nhích, ánh mắt chăm chú vào cột tích phân, mở miệng: "Xoát tích phân."
Cửu Thiên Tuế: "..."
【 Ký chủ, cô không hiếu kỳ mình chết như thế nào sao? 】
Vì sao ký chủ chỉ chú ý điểm này, vĩnh viễn đều là "Tiền" a?
Lúc này cô không phải nên phẫn nộ chất vấn nó,