Editor: Tieen
"Ừ." Tô Mộc tỏ vẻ đồng ý.
Cửu Thiên Tuế cười to, Tô Mộc liền bắt nó câm miệng, tiếng cười vang lên trong đầu cô, thật quá ồn ào.
【 Ha ha ha, ký chủ, hắn sắp phát điên rồi. 】
Ngay cả Vân Linh vẫn luôn lo lắng cũng nhịn không được trước việc diễn ra, che miệng để giấu ý cười của mình, Tiểu Thu thật quá đáng yêu, thế nhưng đáp lại lời Nhạc Tuấn nói.
Lần đầu tiên gặp phải nữ tử dầu muối không ăn như vậy, nhưng thật ra càng làm Nhạc Tuấn hăng hái, nữ tử như vậy khi bị thuần phục mới càng hương vị, không phải sao?
Nhạc Tuấn muốn mở miệng, lại thấy Tô Mộc đi về phía quầy hàng bên cạnh, đi tới trước một trà quán, rót ra hai ly trà, đem lại đây.
"Uống trà." Ánh mắt cô lạnh nhạt.
Nhạc Tuấn nhìn chén trà trước mặt mình, mới hiểu ra ý cô, mắng: "Ngươi coi bản công tử là ăn mày sao? Một ly trà này mà dùng một ngàn lượng đổi?"
"Một ngàn lượng một ly." Giống như hoàn toàn không nghe được ý tứ trong lời nói của hắn, Tô Mộc nói xong liền uống ly trà.
Nhạc Tuấn bực mình, hiện tại bên người đã không có gã sai vặt có thể giúp hắn, chỉ có thể tự mình động thủ, hắn thân là một đại nam nhân, chẳng lẽ trị không nổi một nữ tử!?
"Bang ——"
Hắn mới vừa duỗi tay, đã bị cô chặn lại, sau đó đẩy tới phía trước, thân hình hắn lảo đảo, cô nhấc chân đá vào đầu gối hắn.
Nhạc Tuấn liền ngã xuống đất.
"Ngươi dám đối với bản công tử như vậy, bản công tử chính là nhị thiếu gia phủ thượng thư, ngươi chờ đó cho ta!"
"Xảy ra chuyện gì?" Hộ vệ thành nhận được tin tức, đuổi tới đây, nhìn thấy Nhạc Tuấn, vội nịnh nọt, "Nhạc nhị thiếu, ngài đây là làm sao vậy?"
"Ngươi tới vừa lúc, mau bắt lấy hai nử tử dám lừa bản công tử này, đưa đến phủ của bản công tử." Nhạc Tuấn đứng dậy, vỗ vỗ bụi bẩn trên người, sai sử nói.
Khi mọi người xung quanh đều cho rằng hai nử tử này xong đời rồi, người hộ vệ đang định giúp bắt người đột nhiên khách khí nói: "Vân tiểu thư."
Nghĩ lại lời Nhạc Tuấn nói, kết hợp với tính tình háo sắc kia của hắn, liền biết chuyện gì xảy ra.
Nhạc Tuấn này lá gan thật lớn, vậy mà dám đùa giỡn tiểu thư phủ tướng quân, hắn không biết