Ở lúc sau khi thời điểm bị bác quản gia bắt tại trận liền khiến bọn họ lâm vào trạng thái vô cùng xấu hổ,Mễ Lạc Tranh thì cao tay hơn, tiếp tục giả vờ say rượu không biết gì rồi trực tiếp ngủ,bọn họ về sau cái gì cũng không có lòng dạ tiếp tục làm mà an tĩnh hảo hảo nghĩ ngơi.
Chả biết vì lí do gì hay thẹn qúa hoà giận mà Thượng Quan Cảnh hôm nay liền tới công ty từ rất sớm,Mễ Lạc Tranh biết được thầm khinh trong lòng,để xem y trốn được đến bao giờ??
Da mặt tôi luyện hun đúc dày hơn đường quốc lộ,cậu khi đối mặt với ánh mắt hoà ái *tôi hiểu mà* của bác quản gia và toàn thể người làm cũng không khỏi chột dạ một phen mà đưa tay gải mũi! sẽ không phải là tất cả đều biết rồi đi? do biết sáng nay là ngày đầu tiên cậu lên đại học, nên sau khi ăn sáng song bà đầu bếp liền dúi vào tay cậu một qủa trắng gà luộc đã lột vỏ,vẫn còn hơi ấm trông vừa trắng vừa mập mạp.
Mễ Lạc Tranh lễ phép ngoan ngoãn cảm ơn bà,chợt nhớ lại gốc gác thật sự của bản thân mà chua sót chạnh lòng! mọi người ở cô nhi viện vẫn khoẻ cả chứ?
Nhớ khi cậu lên đại học mẹ nuôi cũng luộc cho cậu một qủa trứng như thế này,nhưng còn chưa kịp đền ơn đáp nghĩa thì mọi thứ lại! Không!!hiện tại không phải lúc hồi tưởng mặc niện qúa khứ,Mễ Lạc Tranh khẽ lắc đầu rũ bỏ suy nghĩ thừa thải rồi xuống gara lái con lambo màu tráng gương quen thuộc tới trường học,kĩ năng lái xe được tôi luyện qua nhiều kiếp sớm đã vô cùng nhuẫn nhuyễn,khiến xe chở vệ sĩ đằng sau cũng phải trợn mắt há mồm kinh ngạc,cố gắng giữ chắc tâm thái lái xe đuổi theo cậu! da đầu cũng căng lên một tầng mới,nếu thiếu niên này chẳng may sảy ra cái gì ngoài ý muốn bọn họ liền phải bồi táng lót xác cho cậu a!!! cả đám nhịn không được mà bất giác rùng mình một cái.
Rốt cuộc vẫn là khai giảng đông đúc vô cùng, Mễ Lạc Tranh cũng không muốn gây ra qúa nhiều chú ý gì cho cam,may mắn gần trường có một chi nhánh hội sở của y hôm qua đã liên hệ trước nên cậu sẽ gửi xe ở nơi này mà đi bộ đến trường,khoảng cách rất gần chỉ khoảng 300m tả hữu mà thôi,lưu số vệ sĩ thành trường hợp khẩn cấp,Mễ Lạc Tranh không cho bọn họ theo vì ngại qúa mức làm màu,nếu vị diện đây cậu là minh tinh thì lại khác,nhưng ngặt nổi lại là sinh viên,vẫn là điệu thấp một chút thì tốt hơn.
Ở đại học không yêu cầu đồng phục nhất định hằng ngày,chỉ cần không qúa mức lố lăng hay hở hang là được.
Xuyên thân toàn bộ quần tây trắng và áo sơmi trắng dài tay sạch sẽ đen thuần,đến cái khẩu trang cũng trắng nốt,thế nhưng ý tưởng muốn điệu thấp của cậu khi tới cổng trường liền trực tiếp tan thành mây khói.
Mục Thanh với con xe ferrari màu đỏ tươi mui trần trực tiếp đậu ngay trước cổng,áo sơmi phông rộng màu hoa lá cành bắt mắt đủ thể loại,quần jean đen bó rách đầu gối phô ra đôi chân dài,mái tóc hơi dài buộc một chút thành chùm nhỏ đuôi gà,tổng thể không hề phản cảm mà ngược lại còn trông rất cuồng dã,ẩn ẩn một chút trai hư ý vị là "món ăn ngon" mà các nam thanh nữ tú dù biết là xấu xa nhưng lao đầu vào ăn.
Mà Mục Thanh vẻ bề ngoài hoàn toàn đủ tiêu chí xứng danh badboy này,chỉ là thực chất lại hoàn toàn trái ngược,tên này tính tình vừa ôn nhu lại ấm áp.
Biểu hiện trong phương diện tình cảm chính là đối ai cũng không nỡ từ chối, dù anh hoàn toàn không cố ý gì nhưng lại khiến bọn họ hiểu lầm là lừa ghạt tình cảm,cũng chính vì lí do đó mà cậu cả Mục gia nức tiếng đô thành đến giờ này vẫn còn độc thân.
"A Dương anh ở đây này!!" sinh viên năm ba Mục Thanh cùng đám bạn bè cả trai lẫn gái của y đồng loạt tiến về phía cậu.
Ánh mắt tất cả mọi người cũng theo tiếng kêu của anh mà tập trung lại đây,Mễ Lạc Tranh trong lòng đột nhiên nảy sinh cảm giác hối hận, biết sớm lúc nãy đã không nhắn tin thông tri cho anh biết! giờ thì hay rồi,muốn điệu thấp nhưng lực bất tòng tâm a.
Đành tháo xuống khẩu trang ném ra khuôn mặt tươi cười cùng họ hoà nhập,mà đám bạn đi cùng anh này chính là nguyên team đi nhà hàng hội sở vui chơi tối qua,bọn họ ai nấy tính tình đều phóng khoáng hào sảng, có qua có lại chứ không giống như lũ bạn giả tạo bòn rút lợi dụng trước kia.
Mặc kệ đám sinh viên cỡ nào chỉ trỏ bàn tán cậu vẫn chẳng hề mảy may lay động,nói chuyện đùa giỡn khiến ai nấy khuôn mặt đều tràn đầy ý cười vui vẻ!
Mục Thanh cho vào miệng mẩu bảnh bao cuối cùng,vừa nhai vừa cẩn thận giương mắt nhìn cậu "A Dương! hai người kia bọn họ học chung tầng với em sẽ không gây ra cái phiền phức gì đi?"
"Họ dám!!" Mễ Lạc Tranh cắn miếng trứng gà, ngẫng đầu,trong mắt sẹt qua một tia hàn ý lạnh lẽo,trào phúng nói "Mà cho dù có thì lại thế nào? ngoài lấy miệng chửi bới ra họ còn làm gì được em đâu.
"
"Nếu dám động thủ thì đừng trách em tại sao đuổi cùng giết tận bọn họ!!"
"Haha cũng đúng thôi! có vị kia toạ trận thì cho dù thế giới mọc ra thêm trăm tên tra nam Thượng Quan Hiên cũng chỉ một cái búng tay là đủ.
" Mục Thanh ngữ điệu giấu trước che sau thần bí nói.
"Chỉ mong bọn họ đừng sớm tìm chết như vậy là được!" Mễ Lạc Tranh hơi rũ mi xuống thấp giọng đáp.
Thượng Quan gia là đại biểu đứng đầu trong các thế gia lâu đời tại đô thành,danh tiếng sản nghiệp nhiều không kể xiết,đã sớm vượt qua câu thành ngữ "Không ai giàu ba họ,không ai khó ba đời".
Lấy gia tộc này tới nói chỉ sợ đã giàu hơn 5 đời con cháu rồi đi,dòng chính mỗi thế hệ đều gen trội giống cha vô cùng xuất sắc ưu tú,nhưng Thượng Quan Hiên chính là đi ngược lại với phương châm sống của dòng họ! Mễ Lạc Tranh cậu thật sự chắp tay lạy với hắn rằng " Nếu không tử tế xin hãy tử vong!!"
Mà nguyên chủ Triển Hàm Dương cùng Mục Thanh từ nhỏ đã là anh em thân thiết,cùng chơi với nhau rất thân và không có gì gọi là giấu diếm,ở nguyên chủ hồi nhỏ nhiều lần bị khinh nhục mà ra tay bảo vệ chính là Mục Thanh.
Vậy mà kiếp trước lại bị hắn hãm hại đến biến thành người thực vật cả đời chỉ có thể nằm liệt giường,Mễ Lạc Tranh đối với hắn trong lòng càng thêm sôi trào hận ý,Thượng Quan Hiên hắn chẳng phải là thích cho người cưỡng h*iếp t*ập thể hủy hoại nguyên chủ sao? Mễ Lạc Tranh thật sự muốn xem đến lúc chính bản thân hắn bị một đám giang hồ du côn thô kệch cưỡng h*iếp sẽ là dạng nào biểu hiện đâu??
Tuyệt vọng!! xấu hổ!! nhục nhã thân bại danh liệt!!
Đường đường là Alpha trội toàn năng lại bị chính Alpha cấp thấp vấy bẩn hạ nhục,cảm giác và biểu cảm của hắn khi đó nhất định vô cùng thú vị đặc sắc đi?? Mễ Lạc Trang thật sự mong chờ để tận mắt chứng kiến cảnh tượng hắn rơi vào hố sâu,vạn kiếp bất phục như thế nào!!!
Còn có đứa em gái và toàn bộ gia đình cực phẩn kia nữa,một cái cũng đừng hòng trốn thoát!!
Nhớ rõ khi còn nhỏ hắn từng vì nàng ta khóc nhè mà ra tay đánh nguyên chủ,về sau Mục Thanh vì cậu trả thủ liền trực tiếp trộm giấu đi đôi dép siêu nhân điện quang số lượng giới hạn mà Thượng Quan Hiên yêu thích nhất,khiến hắn khổ sở khóc hết tuần trời,mà bọn họ khi đó chỉ vừa mới lên mẫu giáo.
Tách ra đám bạn Mục Thanh muốn tiễn cậu lên phòng học,sẵn tiện chống lưng thị uy,dù sao thêm một tầng đảm bảo cũng chẳng có gì xấu cả.
"A Dương vết cắn ở cổ em là sao vậy? muỗi đốt à?" anh bất ngờ che miệng nhỏ