"Chẳng phải ngươi nói với ta hôm nay vẫn sẽ luyện công sao?" Mễ Lạc Tranh làm bộ thập phần tức giận xụ mặt,nghữ khí khuyên bảo nói "Như thế nào? ngay cả vi sư ngươi cũng muốn ghạt rồi?"
Cố Tần Đình ôm kiếm ngồi thẫn thờ trước sân huấn luyện chung ở thao trường,nghe vậy thì thân mình khẽ run vì e ngại xấu hổ,y làm sao có thể dám nói với sư tôn là đồ nhi ham muốn người đến nổi quên luyện tập chứ?hoàn hồn lại vừa định qùy xuống nhận sai thì bả vai bất nghờ bị người giữ lấy,y chột dạ ngẫng đầu ấp úng giải thích "Sư tôn! đệ tử không! "
"Thôi trước theo ta về đã rồi nói " Mễ Lạc Tranh vẻ mặt vân đạm kinh phong ra vẻ không có gì phất tay áo nói.
Ngay khi hai người vừa rời khỏi sân huấn luyện, thì đám đệ tử đứng nghiêm ở đó tức khắc ồ lên như ong vỡ tổ,chẳng thèm luyện tập gì nữa mà túm lại 5-7 người nói chuyện với nhau.
"Cố Tần Đình xem ra là muốn phục sủng a!"
"Đúng vậy,cảm giác Phương sư thúc đối với y hoàn toàn không giống trước kia chút nào cả"
"Thôi đi! ta xem ở đây là sư thúc đang rèn luyện Cố sư huynh vì sợ y kiêu căng tự mãn thôi" một tên đệ tử mập mạp đứng ở góc lên tiếng nói.
Đám đệ tử nghe vậy tức thì bu xung quanh gã,đầy mặt khó hiểu hỏi "Vì sao ngươi biết nha?"
"Đúng đó mau trả lời đi" đám đệ tử bên cạnh liên tiếp ghật đầu phụ hoạ.
"Bởi vậy ta mới nói các ngươi đây là không hiểu được dụng ý của sư thúc rồi" gã cẩn thận nhìn ngó xung quanh,tiến đến trung tâm đám người đè thấp thanh âm nói "Sư phụ ta có nói Cố Tần Đình sư huynh thiên phú và căn cơ tu luyện ngàn năm có một,thậm chí là đứng đầu giới trẻ thiên kiêu trong thiên hạ cũng chẳng ngoa,nếu Phương sư thúc không phải rèn luyện y thì còn lí do gì khác nữa chứ? nghĩ thử mà xem,dạy dỗ ra một đệ tử tu vi thiên phú cao liền rất tự hào nha"
"Ồ hoá ra là vậy sao? thảo nào! " đám người lại tiếp tục mồm năm miệng mười đồng ý phụ hoạ cho ý kiến của gã.
Ở phía bên này Cố Tần Đình và Mễ Lạc Tranh cuối cùng đã về tới đỉnh Minh Phong,bước vào trong phòng ngủ chính liền theo thói quen cởi bỏ đạo bào rộng bên ngoài,treo lên giá,thấy thiếu niên vẫn câu nệ ngại ngùng đứng đó liền nhướng mày nhàn nhạt nói "Cởi y phục trên người ra rồi lên giường nằm xuống cho ta"
"! " Cố Tần Đình kinh ngạc ngẫng đầu trừng mắt nhìn chằm chằm hắn,hai tay không tự chủ được mà giữ chặt cổ áo,cả người mang theo cảnh giác cùng không thể tin tưởng,trong lòng rối loạn như ma,tim đập mạnh bang bang trong lồng ngực cũng đồng thời tự hỏi bản thân mình,sư tôn nói vậy là có ý gì? chẳng lẽ người đây là muốn thị tẩm y sao? nếu là thật y nên làm cái gì bây giờ? có nên khuyên người nhẹ nhàng một chút hay không??
Mâu thuẫn do dự và mong chờ đan xen lẫn nhau khiến y khó lòng chọn lựa,trong lúc nhất thời liền quên mất thù hận bị đào linh căn ở kiếp trước,bàn tay trì trệ đốn hạ từ từ đưa lên thoát ly từng món quần áo trên người,chỉ duy nhất chừa lại cái quần ngắn màu trắng dạng đùi bên trong che đi phần nhạy cảm.
Cúi đầu sắc mặt ửng đỏ không dám nhìn thẳng vào hắn,bước chân chậm chạp về phía giường êm ái nằm xuống duỗi thẳng chân,hai tay đặt lên trước ngực bày ra bộ dáng cam chịu số phận.
Mắt phượng hơi ướt nghẹn ngào nói "Thỉnh sư tôn nhẹ nhàng chút! đệ tử vẫn chưa khai tr*ai! đây! đây là lần đầu tiên! "
Vừa từ phía trong đi ra tay ôm hộp thuốc Mễ Lạc Tranh "!.
"
M*ẹ nó tên tiểu tử này ăn nói bậy bạ cái gì vậy hả? ai muốn làm y chứ? ta đây là muốn! nhưng chợt suy nghĩ tới bây giờ là thời cổ đại,ngôn từ ý tứ xuất ra cũng phải để ý hơn rất nhiều.
Thêm nữa nguyên bản cái tên họ Phương này hành xử vô cùng khác với người thường,thái độ đối với đệ tử duy nhất Cố Tần Đình vẫn là cực kì chán ghét trước sau như một.
Như vậy cũng khó tránh việc bị y nghi nghờ,mà lời ban nãy hắn nói xác thực mờ ám đáng nghi,bắt con người ta cởi quần áo song hiện tại còn nằm trên giường mở miệng nói câu đó nữa!!!
Này chẳng phải ám chỉ hắn muốn cùng y thâu h*oan hưởng lạc hay sao? con b*à nó hắn đúng là hạng người đầu óc đen tối lưu manh vô lại a,Cố Tần Đình đây là muốn *thị tẩm* sao?
Nhưng này đúng là cơ hội hiếm có trăm năm có một,không ngắm thì phung phí của trời qúa nhỉ?
Nghĩ vậy tầm mắt không chút kiêng dè e ngại nhìn lần lượt khắp nơi trên cơ thể y,thiếu niên dù chỉ mới 15 tuổi nhưng do luyện tập thường xuyên nên hình thể rất đẹp,cốt xương lớn,chân dài vai rộng nước da cổ đồng,săn chắc khoẻ mạnh hoàn toàn khác hẳn với bộ dáng tiểu bạch