Tuyệt Thế Hảo Kiếm: Muốn tán tỉnh tôi?
Cũng Đành Bó Tay: Có cho tán tỉnh không?
Tuyệt Thế Hảo Kiếm: Xem cậu có thành ý hay không đã.
Cũng Đành Bó Tay: Mong chỉ giáo.
Tuyệt Thế Hảo Kiếm: Thấy cậu rất thích đăng topic.
Lệnh Hồ Lan suy nghĩ thâm ý của câu nói này, lẽ nào muốn mình đăng bài tỏ tình với cậu ta?
Lệnh Hồ Lan ngẫm nghĩ, dù sao thì tài khoản chính đã bị khóa rồi, dùng tài khoản phụ tỏ tình hình như cũng không ảnh hưởng nhiều lắm?
Nói là làm, dứt khoát đăng bài.
"Mở topic làm bằng chứng, hạ quyết tâm theo đuổi bằng được nam thần"
Lệnh Hồ Lan gửi xong mấy bức hình của Duy Đường, bức hình nào cũng đi kèm một câu nói rất mùi mẫn.
Sau đó liền gửi link của topic cho Duy Đường.
Cũng Đành Bó Tay: Nam thần, thế nào? Có phải rất có thành ý hay không.
Duy Đường mau chóng liếc nhìn topic, nhấn vào xong, sắc mặt lập tức chùng xuống.
Tuyệt Thế Hảo Kiếm: Sao không phải là tài khoản cũ?
Cũng Đành Bó Tay: Bị khóa tài khoản rồi...
Tuyệt Thế Hảo Kiếm:... Cậu còn không đủ vốn liếng để tán tỉnh... đợi đấy đã.
Khốn nạn.
Nói thẳng thừng vậy, chị cũng có lòng tự tôn đấy.
Lệnh Hồ Lan thở dài, biết ngay là nam thần đâu có dễ tán tỉnh tới vậy.
Cô bỏ điện thoại xuống, cầm đề bài tiếng Anh lên làm.
Level 6, ta quyết theo ngươi tới cùng.
Thực ra ở thế giới của Lệnh Hồ Lan, cô không thích học tập.
Không hẳn là là kẻ học dốt nhưng cũng chỉ trôi dạt ở mức trung bình.
Nhưng...
Con người chỉ khi đã chết một lần mới biết, sống thật đáng quý biết bao.
Vì thế...
Bây giờ cô vô cùng trân trọng thời gian được sống.
Nhiều lúc cô rất sợ một khi mình tỉnh dậy, có người nói với cô rằng, tới hệ thống này cũng là giả, chỉ là do cô tưởng tượng ra mà thôi.
Chỉ cần hoàn thành xong một nhiệm vụ cô mới dám chắc chắn mọi thứ là thật.
Cô vẫn còn có cơ hội trở về báo thù.
...
Buổi chiều.
Đang giờ lên lớp.
Lệnh Hồ Lan bất ngờ nhận được ánh mắt quái dị của Phương Hiểu Hạc.
Phương Hiểu Hạc liếc mắt nhìn cô.
Ôi vãi, thì ra đại thần ở bên cạnh.
"Sao cậu làm được vậy?"
"Thay thế giá trị x là được."
Phương Hiểu Hạc mặt đần thộn, cái này là cái gì.
Thật sự không muốn nói chuyện với người toàn tâm toàn ý muốn trở thành học bá.
Phương Hiểu Hạc lặc lẽ đưa điện thoại của mình ra.
Hệ thống thông báo: Admin Công Tước Phong Độ nhận hối lộ, cố tình xóa bài viết và khóa tài khoản của tài khoản Cũng Đành Bó Tay, vi phạm nghiêm trọng sự công bằng của mạng diễn đàn trường, vi
phạm tôn chỉ tự do ngôn luận, vì vậy quyết định khai trừ, thu lại toàn bộ quyền lợi của Công Tước Phong Độ, và sẽ truy cứu trách nhiệm pháp luật, tài khoản Cũng Đành Bó Tay đã khôi phục, chúng tôi xin gửi lời xin lỗi chân thành nhất.
Bài viết Lệnh Hồ Lan gửi trước đó đã được khôi phục và được đưa lên đầu.
Tiếp theo đó là tài khoản Cũng Đành Bó Tay gửi một bài viết "Anh là người qua đường em khắc cốt ghi tâm, nguyện cùng anh tới chân trời góc bể"
Trong topic có đăng hàng loạt hình ảnh của Giang Mỹ Cảnh và Duy Đường.
Từ khi bắt đầu tập nói tới những năm tháng thanh xuân.
Cặp đôi thực sự từ thuở thiếu thời.
Người ngoài nhìn qua là có thể nhận ra những tấm hình này không phải hình chụp nghệ thuật, mà là có người chụp nhanh.
Thu thập được nhiều cảnh thế này, người chụp phải vô vị tới nhường nào?
Đằng sau mỗi tấm hình đều có một câu nói rất đặc sắc.
Câu kết "Duy Đường, em yêu anh!" khiến Lệnh Hồ Lan sởn da gà.
Khốn nạn!
Cô dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết được việc này là do Duy Đường giở trò.
Là Duy Đường không hài lòng với lời tỏ tình của cô.
Vì thế...
Tự lực cánh sinh, tự tỏ tình với mình?
Lại còn có kiểu thao tác này?
Cô muốn ngất xỉu trong toilet.
Nhưng điều quan trọng là cô đang lên lớp.
"Giang Mỹ Cảnh, đứng lên trả lời câu hỏi này."
Giang Mỹ Cảnh: "T.T, thưa thầy, em xin lỗi vì vừa rồi đã mất tập trung."
Thầy giáo: "Bạn Giang, dũng cảm nhận lỗi là rất tốt, có điều dũng cảm như vậy cũng không có ý nghĩa gì..."
Blah, blah...., chỗ này xin tỉnh lược mười nghìn từ.