“À, đã biết.” Nguyễn Nhuyễn không để ý lắm lên tiếng, giọng nói linh hoạt kỳ ảo lại mềm mại.
Bartender đứng cách quầy bar nghe được giọng nói này, chỉ cảm thấy từ trong xương cốt, tê dại đến toàn thân.
Nếu không phải nghề nghiệp đã tôi luyện anh ta, anh ta thậm chí cũng muốn hỏi xem có thể ngồi bên cạnh em gái đang ngồi ngoài quầy bar kia hay không?
Có điều bartender này cũng không ngốc, cách ăn mặc của đối phương, cũng chẳng đơn giản chút nào.
Những người thuộc tầng lớp giàu sang này mặc kệ là đại tiểu thư hay là quý phu nhân, bọn họ không thể trêu vào.
Nỗ lực phục vụ thêm một vài ly rượu, bartender trẻ tuổi vẫn duy trì lý trí và tỉnh tảo của mình.
Kết quả, giây tiếp theo, lại nghe thấy giọng nữ kiều diễm mềm mại kia, nói với mình: “ Phiền cho thêm một ly một giấc mộng đẹp.”
Một giấy mộng đẹp là một loại cocktail nổi tiếng trong quán bar này, đương nhiên không phải loại một giấc mộng đẹp không thể nói.
Mà thật sự có thể khiến người ta ngủ say, vẫn còn cảm thấy say rượu đến hừng đông.
Bartender vốn đang áp xuống những cảm xúc phức tạo đó, lúc nghe thấy thanh âm này vang lên bên tai, toàn bị lý trí toàn bộ biến mất.
Quay lưng lại với Nguyễn Nhuyên mở miệng hít một hơi thật sâu, lúc sau mới quay người, cực kỳ bình thường đáp: “Vâng, xin tiểu thư chờ một lát.”
“Ký chủ, cô không cần làm chuyện này.” 9488 thấy hồ ly nhỏ tự nhiên đùa giỡn người qua đường như vậy, tức giận đến mức cắn răng.
“À, đã quên.” Nguyễn Nhuyễn khác thường lạnh nhạt lên tiếng.
Giây tiếp theo, 9488 không dám ho he câu gì.
Bởi vì Lục Thừa mang theo một thân khí đi đến.
Anh lúc buổi chiều, đã gửi cho Nguyễn Nhuyễn bốn, năm cái tin nhắn.
Nguyễn Nhuyễn ngay cả một cái cũng không trả lời.
Bác sĩ Lục cũng có sự kiêu ngạo của mình, cho nên đối phông không trả lời, anh cũng không hề hỏi nhiều.
Tuy rằng lại cảm thấy đối phương dùng xong liền ném, thái độ vô tình, thật sự đáng giận.
Thế nhưng hai người cũng chỉ có trêu chọc ái muội, cũng không có tiến một bước tiếp xúc gần.
Cho nên, cứ cho là anh tức đến nghiến răng, cũng không thể tìm một lý do gì cả.
Chỉ là nghe bạn bè nói, đại tiểu thư nhà họ Nguyễn đi quán bar, Lục Thừa ngồi không yên.
Tiểu yêu tinh này, một ngày không nhìn qua, liền muốn leo lên nóc nhà lật ngói?
Quả nhiên nên trói lại giấu ở trong nhà, như vậy mới có thể ngoan ngoãn.
Đáy mắt Lục Thừa hiện lên vẻ u