Lục Thừa cuối cùng vẫn luyến tiếc Nguyễn Nhuyễn, không chỉ có như thế, nếu anh đã quyết định đổi một thân phận, thật sự không phải chỉ là nói suông.
Anh cũng không còn tới bệnh viện, ngược lại tự mình thành lập một công ty.
Công ty hữu hạn 2R.
Hiện giờ mới chỉ là bước khởi đầu, nhất định sẽ không đăng ký một cái tên tập đoàn tài chính lớn.
Nhưng mà cái tên 2R lại có chút cảm thấy xấu hổ, 2R = RR = Nguyễn Nhuyễn.
Lục Thừa đóng góp công sức thành lập một công ty, mục tiêu theo dõi thứ nhất chính là ba Nguyễn.
Ba Nguyễn đề phòng anh giống như phòng sói, Lục Thừa nhất định muốn lấy lòng cha vợ tương lai này trước.
Cho nên, xô vàng đầu tiên này, vẫn nên để cha vợ tương lai kiếm được!
Khiến cho ba vợ tương lai nhận thức được năng lực kiếm tiền của mình, mới có thể yên tâm giao tiểu yêu tinh ra.
Lục Thừa hấp tấp vội vàng đến công ty làm việc, còn Nguyễn Nhuyễn cũng bắt đầu kế hoạch tiến vào tập đoàn Nguyễn Thị.
Mong muốn thứ nhất của người hứa nguyện đã hoàn thành được một nửa, từ hôn thành công, còn tìm một người thích hợp
Lục Thừa mỗi ngày nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, cho nên cái nguyện vọng thứ nhất này, trên cơ bản đã hoàn thành.
Nguyện vọng thứ hai của người hứa nguyện là hy vọng cha mẹ bình an đến già.
Trong cốt truyện, sau khi nguyên chủ bị đẩy xuống lầu bỏ mạng, cha mẹ nguyên chủ một đêm đầu bạc, đồng thời bệnh nặng không dậy nổi, sau đó không lâu, cùng nhau ra đi.
Để lại một tập đoàn Nguyễn Thị, không người tiếp quản.
Hai bên dòng họ Nguyễn Thị, bà con xa thân thích, đều muốn chiếm được một phần, đáng tiếc chính là lại không có bản lĩnh như nam chính, dùng danh nghĩa vị hôn phu của nguyên chủ, một ngụm nuốt tập đoàn Nguyễn Thị vào.
“Hắn thật sự không bị căng chết sao?” Lúc nhìn thấy đoạn cốt truyện này, hồ ly nhỏ còn hỏi qua 9488.
Chọc 9488 thét chói tai một trận: “Ký chủ, xin cô không cần làm chuyện này a, tôi còn muốn được chuyển chính thức!”
Ngoại trừ chuyến đi đến quán bar lần trước, là vì diễn, khiến cho tin tức nam chính bị đội nón xanh truyền đi khắp Thanh Thành, Nguyễn Nhuyễn không có ra cửa lần nữa.
Chẳng sợ Hạ Hoành Đình gọi điện thoại cho hồ ly nhỏ đến nổ máy, Nguyễn Nhuyễn cũng không ra khỏi cửa.
Mỗi ngày giam mình ở trong nhà, không ngừng tiếp thu cái loại thông tin về tập đoàn Nguyễn Thị, về quản lý, về mặt lợi hại của các loại quan hệ cao cấp.
Thời gian nửa tháng, tiếp thu không sai khác lắm, chỉ chờ cuối cùng đi công ty nghiêm thu thành quả.
Chỉ là mới ra khỏi biệt thự, còn chưa cả lên xe, đã bị Hạ Hoành Đình và Trần Tiểu Ngải ngăn cản.
“M* nó, nam nữ chính này ở ngoài cửa biệt thự sao?” Đối với cốt truyện phá hoại này, Nguyễn Nhuyễn cười nhạo 9488 chửi tục.
Nếu không phải ở ngoài cửa biệt thự, làm sao mình vừa ra khỏi cửa, đi một đoạn không quá 10 phút, làm sao Hạ Hoành Đình và Trần Tiểu Ngải biết được tin tức liền xuất hiện?
Biệt thự của nhà họ hạ, không ở trong khu này, cách xa đây.
“Tiểu Nhuyễn.” Hạ Hoành Đình bây giờ đang nhìn Nguyễn