"Quyền dân chủ?" Đối với thái độ cự tuyệt chán ghét của bé con, Feyrld vô cùng mặt dày tỏ ra tò mò hỏi: "Là cái gì thế?"
Tịnh Hề:"..." Hình như vừa rồi nói lộn.
Nhận được lời nhắc nhở của Rubik trong đại não, nàng nhanh chóng sửa lại lời nói: "Ý ta là quyền lựa chọn. Chàng dựa vào cái gì mà ngày ngày đòi nhốt ta một chỗ thế này chứ?"
Đúng!
Ý tứ bảo bảo muốn truyền đạt chính là thế này!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ta sợ lắm." Tha thiết nhẹ giọng nỉ non, Feyrld nhoài người ôm trọn cô gái nhỏ vào lòng mình. Vỗ về cái lưng của bé con, hôn nhẹ lên cái trán trơn bóng mịn màng. Chàng ta thật thâm tình mà nói: "Nàng sẽ bỏ đi."
Tịnh Hề nhăn mặt, cố gắng nghiêng đầu né tránh sự thân mật cá nước mà nam phụ đại nhân đòi trao cho mình. Nàng chán ngán lắm rồi. Kể cả cho dù bây giờ, Tịnh Hề có thề thốt rằng sẽ không dời đi đâu hết, Feyrld tuyệt đối sẽ không nghe.
Tính tình của chàng ta, nàng còn không rõ sao?
Bệnh nặng như vậy, sao giờ chưa đi chữa?
"Ở bên cạnh ta đi..."
...
Cuộc nói chuyện hôm đó với Feyrld về vấn đề sự lựa chọn tự do rất không thành công. Cuối cùng, Tịnh Hề vẫn bị cưỡng chế ăn một đống cơm...
Ừm, điều đáng kinh ngạc ở đây là, chỗ cơm đó...
Không có trộn thuốc mê...
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
\[ Hề Hề ơi, ngài có muốn đi khỏi đây không?\] Rubik trước giờ vốn luôn nhắc nhở Tịnh Hề về mối nguy hiểm khi từ bỏ nhiệm vụ thu thập độ hảo cảm. Nay, tự dưng nó ngoi lên, mở kế sách dụ dỗ kí chủ bỏ trốn. Khiến cho con tim bé bỏng của Tịnh Hề nảy bắn, trong lòng nàng đầy vẻ nghi hoặc: "Đi được sao? Còn nhiệm vụ?"
\[ Nhiệm vụ à...\] Khung chat gõ lại ba chữ kèm ba dấu chấm đen dài không hồi kết. Dường như Rubik đang suy ngẫm về một thứ gì đó. Ngay khi Tịnh Hề không hiểu ý tứ mà Rubik muốn nói là gì. Thì chợt, trong đầu nàng vang lên một âm thanh lạ hoắc không quen biết: \[ Nhiệm vụ nhánh liên kết 2: Đi để trở về. Đạt thành giao dịch với một trăm vị khách hàng. Mục đích nhiệm vụ: Tìm kiếm thẻ cảm ơn.\]
Tịnh Hề:"???"
Rubik biết nói rồi à?
Không phải chuột béo còn chưa thiết lập giọng nói cho nó sao?
\[ Kí chủ...\] Khung chat vừa biến mất bèn hiện hữu trở lại trước mắt Tịnh Hề. \[ Đó là nhiệm vụ nhánh đấy ạ. Kì hạn hoàn thành là nửa năm nữa.\]
"Ngươi biết nói sao?" Đưa tay tiếp đón tờ danh sách khách hàng, nàng thu hồi tờ giấy đó vào không gian riêng.
\[ Đó không phải giọng nói của ta. Kí chủ, cứ xem qua nhiệm vụ trước đi. Ta có chút việc.\] Nhắn tin đến đây thôi, bảng khung chat liền tắt phụt ngay lập tức. Tịnh Hề còn chưa kịp hỏi hết những câu mà nàng