Edit by AShu ^_^.
_____________
Sau sự kiện ở đại học C, Tô Đường có thể bình thường mà gặp được mấy loại sự tình quỷ dị lại cổ quái, số lần nhiều, nàng cũng liền để tâm, kết quả phát hiện, việc này cư nhiên đều xuất phát từ trong tay của cùng một nhóm người.
Việc này thật có chút ý vị a.
So với nàng, Phong Nghiệp lại cực kỳ bình tĩnh, bất quá cái loại bình tĩnh này của hắn, có đôi khi phi thường làm người ta muốn đánh cho một trận.
Bởi vì mỗi lần đều là Tô Đường bận tối mày tối mặt, chân chạy không ngừng, hắn lại ở một bên nhàn nhã phẩm trà đọc sách.
Đương nhiên, hắn vẫn có chút lương tâm, tỷ như sau 10 giờ mỗi buổi tối, hắn liền sẽ buông sách xuống, sau đó nói với nàng: "Chung tiểu thư, em nên nghỉ ngơi."
Lúc này mới 10 giờ tối a, là người trẻ tuổi, ai ngủ ngủ giờ này?
Ngay từ đầu Tô Đường còn sẽ phản kháng, nhưng số lần càng ngày càng nhiều, mỗi lần đều bị vũ lực trấn áp, đến cuối cùng nàng không thèm chống trả nữa.
Mà không, vừa đến 10 giờ, không cần nhắc nhở, nàng liền tự động mệt nhọc.
Sau đêm tân hôn, Phong Nghiệp lại bắt đầu trở nên lạnh nhạt, ngoại trừ mấy tình huống cũng ngẫu nhiên xảy ra, hầu như tình huống thân thể tiếp xúc của hai người cơ hồ bằng không.
Hắn tựa như một quý tộc ưu nhã thân sĩ, ôn hòa có lễ, dần dần, Tô Đường cũng không sợ hắn, ngẫu nhiên còn dám cãi lại hắn.
Hôm nay, hai người đang tranh chấp uống thức uống nóng hay đồ uống lạnh, vào mùa hè, Tô Đường nơi nào chịu uống mấy loại thức uống nóng.
Nàng đã ở thế giới hai tháng, nhưng vô luận làm cái gì, đều cảm thấy thể xác và tinh thần đã chịu trói buộc, cả người không thoải mái, tính tình liền khó chọi, liền cùng người rùm beng, không, cùng quỷ rùm beng.
"Phong Nghiệp, chúng ta tuy rằng âm hôn, nhưng tôi cũng có tự do."
Phong Nghiệp chỉ là nhàn nhạt nhìn nàng một cái, thậm chí tính tình còn tốt mà giải thích: "Hai ngày nữa là tới kỳ sinh lý của em, đến lúc đó em sẽ đau bụng.
"
Tô Đường cảm thấy như một đánh này như đánh vào bông, muốn phát tiết, lại không biết nên phát tiết như thế nào.
Nàng nhìn hắn một cái, cuối cùng vô lực ngồi trên ghế.
Không được, nhất định phải thay đổi hiện trạng, bằng không nhiệm vụ còn chưa có hoàn thành, nàng liền đem chính mình nghẹn chết.
"Bảo bối nhi, mau nghĩ biện pháp a?"
Xưng hô đã lâu vừa xuất hiện, hệ thống trong một cái chớp mắt đều mắc nghẹn, sau đó nó liền cười lạnh nói: "Có việc thì bảo bối nhi, không có việc gì thì đại cẩu tử.
A, nữ nhân."
Tô Đường liền nghẹn, sau đó không biết xấu hổ xin tha.
Ở chung lâu như vậy, rốt cuộc cũng thờ ơ không được, liền nói: "Tháng sau, ở đại học C có một hạng mục khảo cổ, có chút nguy hiểm, ngươi có thể tham gia thử xem."
Thời gian một tháng trôi qua thật nhanh, bởi vì là hạng mục khảo cổ, sợ có gì đó ngoài ý muốn, liền có giáo sư treo một cái nhiệm vụ, loại nhiệm vụ nhỏ này, người bình thường coi thường, cho nên không có ai cùng Tô Đường đoạt.
Giáo sư là người đã trải qua nhiều chuyện, vừa thấy Tô Đường, không bởi vì nàng tuổi trẻ mà coi khinh, ngược lại vừa nghe nàng là người của Chung gia, liền phá lệ nhiệt tình.
Phải biết rằng, sự kiện lúc trước kia ở đại học C đại, tuy rằng gạt sinh viên, nhưng cũng có không ít lão sư lại nghe được nhiều chuyện, mà lão giáo sư càng nghe nói là một tay tiểu cô nương của Chung gia giải quyết.
Edit by AShu
"Chung tiểu thư, lần này liền làm phiền cô rồi.
Những yêu cầu khác thì tôi không có, nếu có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, cô cần phải bảo vệ tôi cùng mấy sinh viên a."
Lão giáo sư ước chừng 50 tuổi, mái tóc có chút hoa râm, bất quá ánh mắt thanh minh cực kỳ có tinh thần, nhìn giống như một lão nhân gia hiền từ.
Tô Đường gật đầu, bất quá ánh mắt quét về đám sinh viên phía lão giáo sư, liền cười cười, "Đều là người quen, giáo sư cứ yên tâm."
Lão giáo sư vừa nghe, mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Nhạc Khải sờ sờ đầu, "Chung đại sư đã cứu em hai lần."
Hai người khác cũng theo đó mà nói: "Lúc trước phát sóng trực tiếp ở nghĩa địa, chính là vì luyện gan, không nghĩ tới gặp được những cái đó, chúng em còn chưa có hảo hảo cảm ơn đại sư đâu."
Tô Đường cười có vài phần chế nhạo, "Không sao, vào thởi điểm lúc trước, đã quên gọi bạn học Nhạc dậy, khi cậu tỉnh lại, cơ thể có bị sao không?"
Nhạc Khải tưởng tượng đến hình ảnh kia, liền hận không thể ngất xỉu, nhưng những sinh viên khác ở mộ bên lại tò mò không thôi, lôi kéo hắn hỏi không ngừng.
Nhạc Khải gần