Editor: Thập Bát Sơn Yêu
———————————————
Nữ chủ dung mạo vô cùng xinh đẹp, khi mỉm cười ôn nhu lại càng động lòng người. Cho dù bây giờ đang tức giận, cũng là cảnh đẹp ý vui.
Tô Đường rất thưởng thức vị nữ chủ này, thấy người ta bức nàng đến góc tường, lúc này mới ra tay cứu giúp.
Thật ra cũng không phải việc gì to tát, chỉ là những việc lông gà vỏ tỏi của nữ nhi.
Nữ chủ thích cái trâm ngọc kia, đang định bỏ tiền ra mua, kết quả lại có người ngang ngược đoạt nó trong tay nàng ta.
Bởi vì động tác thô lỗ ngang ngược, trâm ngọc liền quẹt tay nàng ta bị thương.
Thấy trâm ngọc dính máu, đối phương lập tức chán ghét, thậm chí còn chửi bới nhục mạ.
Nữ chủ thật ra cũng không cảm thấy gì, nhưng nha hoàn phía sau nàng ta lại nhịn không được, trực tiếp cãi lại, qua một lúc lâu, hai bên liền sấn tới.
Đối phương nhiều người, nữ chủ chỉ mang theo một nha hoàn không có một chút giá trị vũ lực nào, rất mau cả hai đã bị bức đến trong góc.
Đây là việc riêng của người khác, chủ quán cũng không dám tiến lên ngăn cản.
Mắt thấy xung quanh người xem náo nhiệt càng ngày càng nhiều, Tô Đường lại càng hứng thú.
Mấy năm nay An tiểu Vương gia nổi tiếng là làm việc tùy tâm sở dục, nàng trực tiếp ra lệnh cho nha hoàn đem những người chướng mắt ném ra bên ngoài.
Tô Đường tuy không biết võ, nhưng nha hoàn bên cạnh thân thủ đều không tồi, những tiểu thư nơi khuê phòng sao có thể là đối thủ của các nàng.
Tiểu cô nương bị ném ra bên ngoài, một thân y phục chân vật không chịu nổi, lập tức liền nổi giận mắng: "Là ai ném bổn tiểu thư ra ngoài mau đứng ra!"
Một cái tiểu pháo hôi mà thôi, Tô Đường căn bản không thèm để ý, trực tiếp đi qua từ bên người nàng ta, mỉm cười đi đến chỗ nữ chủ.
"Vị cô nương này không sao chứ?"
Nữ chủ nhìn nàng, gật gật đầu: "An tiểu Vương gia."
Tô Đường tỏ vẻ kinh ngạc: "Cô nương biết ta?"
Hai người cứ thế ta một câu ngươi một câu, hàn huyên một phen.
Cuối cùng Tô Đường thấy tay nàng ta bị thương, muốn đưa nàng ta đi tìm đại phu.
Đều là người thông minh, nữ chủ rất nhanh liền phát hiện Tô Đường còn có ý đồ khác.
Nhưng bản thân nàng sớm đã hãm sâu vào vũng bùn, dù là bị tính kế lợi dụng, nàng cũng muốn thử một lần.
Hai người từ bên người pháo hôi rời đi, pháo hôi chưa bao giờ bị người khác đối xử như vậy, sắc mặt đều trở nên vặn vẹo.
"An tiểu Vương gia, ngươi đừng có khinh người quá đáng! Ngươi tuy là Vương gia, nhưng cha ta chính là Thủ Phụ!"
Nói xong còn không quên hung hăng trừng nữ chủ một cái.
Ý tứ của nàng ta chính là, luận về địa vị, cả hai đều không phân cao thấp, thậm chí Thủ Phụ còn có thực quyền hơn. Còn cái chức Vương gia này của nàng, chẳng qua chỉ là cái chức suông.
Tô Đường vẻ mặt mỉm cười nhìn pháo hôi: "Trời lạnh rồi, xem ra Tề Thủ Phụ cần phải đổi địa phương sinh sống."
Nàng nói như vậy thật ra là có sự tự tin, chờ sau khi nữ chủ vào cung, Tề gia liền bắt đầu xuống dốc.
Tô Đường nói mang nữ chủ đi tìm đại phu liền thật sự mang nàng ta đi.
Nữ chủ dở khóc dở cười: "Chẳng qua chỉ là vết thương nhỏ thôi, qua một thời gian sẽ lành, không cần đưa ta đi tìm đại phu."
Tô Đường cũng không miễn cưỡng, nàng dạo phố chỉ là muốn đi ăn, liền trực tiếp tìm một tửu lầu, mang theo nữ chủ đi dùng bữa trà chiều.
Nói là trà chiều, nhưng khi nữ chủ nhìn thịt nướng trước mặt liền trầm mặc. Nhưng nàng cũng chỉ trầm mặc một lát, sau đó liền đi thẳng vào vấn đề:
"An tiểu Vương gia mang ta tới đây, không phải chỉ vì tìm người cùng nhau đi ăn thịt nướng đúng không?"
Tô Đường: " Nếu ta thật sự có ý đồ khác, Tề cô nương không sợ sao?"
Nghe vậy, nữ chủ lại cực kỳ bình tĩnh.
" Ta nếu sợ thì sẽ không tới. Chỉ là ta rất tò mò, vì sao lại là ta?"
Nữ chủ tính tình dứt khoát nhanh nhẹn, người lại thông minh, cùng nàng ở chung tuyệt đối rất thoải mái.
Tô Đường cuối cùng cũng hiểu vì sao trong cốt truyện Tần Lệ sẽ thích nàng.
" Đúng lúc đụng phải, hơn nữa ngươi cũng thích hợp."
Tô Đường chỉ nói một nửa, nữ chủ lại nghe hiểu. Nàng là đích nữ của Tề Thủ Phụ, mẹ kế lại bất nhân.
Thân phận của nàng vẫn còn, nhưng cũng bởi vì có người mẹ kế như vậy, nàng không thể không dựa vào người ngoài.
Muốn trèo lên vị trí cao, nàng nhất định phải một lòng.
" Như vậy ta có thể hỏi một chút, tiểu Vương gia muốn ta làm cái gì không?"
Tô Đường ăn thịt nướng, cả người đều đắm chìm trong mỹ vị.
Nàng sắp không nhớ rõ đã bao lâu mình chưa chạm qua mấy thứ này nữa rồi, ngay cả nữ chủ nói gì đó, nàng cũng không chú ý.
————Thập Bát Sơn Yêu————
Đúng lúc này cửa phòng bao bị người ta đá văng.
Lại là phương thức mở màn quen thuộc, Tô Đường cả kinh quên cả nhai thịt.
Tần Lệ dẫm lên cửa tiến vào, nhìn thấy bộ dạng ngu xuẩn của nàng. Hắn mặt lạnh lùng, cũng không nhìn nữ chủ mà trực tiếp nhìn