Edit by AShu ^_^.
_______________
Tô Đường đau đầu, nàng tuy tra, nhưng nàng tận lực không chạm vào những người tình thâm nghĩa trọng.
Nhân thiết của Ôn Lương chính là nam nữ không kỵ, cho nên Lục Nguyệt muốn cái gì, nàng có thể đoán được chút chút.
Có lẽ là vì tự bảo vệ mình, lại có lẽ là vì mặt khác, bất quá trước mắt cứ xem, Lục Nguyệt như vậy, tuyệt đối không phải là lựa chọn của nàng.
Cứu nàng, bất quá chỉ là xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, còn chuyện khác thì nàng chưa nghĩ tới.
Cho nên, nàng nói dối không nháy mắt, trực tiếp hất tay nàng ta đang nắm tay mình, mặt vô biểu tình nói: "Không có, người muốn làm ấm giường cho ta, có thể xếp hàng từ Tiêu gia đến Lục gia, cho nên chuyện ngươi nói, không tồn tại."
Lục Nguyệt lùn hơn nàng một chút, cho nên Tô Đường chỉ có thể nhìn đỉnh đầu nàng ta, bởi vậy, cũng không chú ý tới trong mắt nàng ta đang nồng đậm sát ý.
"Lục tiểu thư, lúc trước thủ hạ của ta đã nói rõ ràng với ngươi, sẽ cho ngươi một số tiền, cho ngươi xa chạy cao bay"
Lục Nguyệt vẻ mặt bi thương ngẩng đầu, một đôi mắt như làn thu thủy, vừa nhu nhược lại đáng thương.
Đáng tiếc, Tô Đường thờ ơ, thậm chí còn đem tay rửa sạch sẽ, sau đó liền không quan tâm tới nàng ta, trực tiếp về phòng ngủ.
Một đêm ngủ ngon.
Vào buổi sáng hôm sau, Tô Đường mở cửa, ngoài cửa liền có một thiếu nữ tiến vào.
Thiếu nữ một thân huyết y, tối hôm qua cái dạng gì, hôm nay vẫn là cái dạng đó, không đúng, phải nói càng chật vật.
Sương sớm buổi sáng, ướt đẫm trên lông mi của nàng ta, nhẹ nhàng nháy mắt, liền giống như nước mắt mà theo khuôn mặt trơn bóng rơi xuống.
"Cốc chủ, ngài đã dậy rồi." Nói xong, liền lộ ra một gương mặt tươi cười hướng về Tô Đường.
Tô Đường nhìn gương mặt tươi cười kia, trong lòng ngũ vị tạp trần, không biết mở miệng như thế nào.
Thiếu nữ như là không thấy được sắc mặt của nàng, tiếp tục nói: "Cốc chủ có phải đã đói bụng hay không, ta hầu hạ cốc chủ rửa mặt." Nói xong, lại mặt ủ mày chau nghiêng nghiêng đầu, "Chính là hầu hạ cốc chủ rửa mặt, liền không thể làm đồ ăn sáng cho cốc chủ."
Tô Đường hít sâu một hơi, rốt cuộc nàng không thể thờ ơ được.
Trước không nói tới động cơ của nàng, mặc dù thật sự chỉ là muốn lợi dụng nàng thoát ly khốn cảnh hiện tại của chính mình, nhưng nàng chỉ là một thiếu nữ 15-16 tuổi, từ xuất thân thê thảm, hiện giờ lại phải gả cho một lão nam nhân có thể làm cha của chính mình, lão nam nhân thực là một lão già biến thái.
Sau khi suy nghĩ, Tô Đường liền càng đồng tình.
Nguyên bản ngủ xong cực kỳ sảng khoái, nhưng hiện tại, nàng lại cảm thấy có chút đau đầu.
"Ngươi trước tiên đi xuống đem thân huyết y này lau sạch đi." Nói xong, nhìn vết máu đã khô cạn kia, lại bất đắc dĩ dặn dò nói: "Nhớ phải thoa thuốc."
Thiếu nữ cũng cực kỳ cơ trí, vừa nghe lời này, lập tức minh bạch Tô Đường đây là nguyện ý nhận lấy mình, cao hứng thiếu chút nữa nhảy lại đây.
Tô Đường lập tức lui về phía sau một bước, thiếu nữ sửng sốt, ngược lại thẹn thùng nói: "Thực xin lỗi cốc chủ, dọa đến ngài rồi."
Tô Đường, "Không có gì, ngươi cứ đi xuống trước đi."
Thiếu nữ, "Vâng ạ."
Lục Nguyệt vừa đi, Tô Đường lúc này mới sai sử nha hoàn bên người, nha hoàn này đã đi theo nàng thời gian đã lâu, cũng không câu nệ như người ngoài, khi đang hầu hạ được một nửa, liền thay Lục Nguyệt nói tốt.
Edit by AShu/ Đọc truyện trên wattpad để ủng hộ editor nha:)
"Cốc chủ, Lục tiểu thư tuy xuất thân Lục gia, nhưng kỳ thật cũng không tốt hơn bọn nô tỳ chúng tôi đâu, ngài xem, bọn nô tỳ lúc trước là nhờ ngài cứu giúp, cho nên mới thoát ly khỏi cảnh khổ, nhưng Lục tiểu thư, còn hãm sâu vào nước bùn......"
Lúc này chỉ mới qua thời gian một đêm, Lục Nguyệt kia thật ra cũng có bản lĩnh, có vẻ như đã thu mua người bên cạnh nàng rồi.
"Được rồi, đừng thay nàng ta bán thảm, ta còn chưa nói muốn đuổi nàng ta đi."
Nghe vậy, nha hoàn lúc này mới vô cùng cao hứng sơ búi tóc cho nàng.
Hết thảy đều nhìn như bình tĩnh, chỉ có hệ thống, lâm vào trầm mặc.
Nó rốt cuộc có muốn hay không nói cho nàng vị Lục tiểu thư đã bị đánh tráo? Nhưng tưởng tượng đến thao tác khi dễ người kia của ký chủ nhà mình, nó lại lâm vào trầm mặc.
Ký chủ tuy rằng chơi đùa, nhưng đối đãi người khác vẫn tốt, mà không, nếu Tô Đường biết nam chủ giả dạng thành Lục Nguyệt, nhất định sẽ nghĩ cách báo thù, nghĩ đến những chuyện nàng làm lúc trước, nó lại lại lần nữa lâm vào trầm mặc.
Thôi, cứ thuận theo tự nhiên đi, dù sao hiện tại cũng không quá tệ, đến nỗi ký chủ nhà mình, hố nàng cũng không phải lần đầu tiên, cùng lắm thì khi thoát ra, thì nó sẽ nhắc nhở đi.
Tô Đường lại