Edit by AShu ^_^.
_______________
Một giấc ngủ này của Tô Đường cũng không tệ lắm, chờ khi tỉnh lại, phát hiện ảnh đế đã rời giường, ngay cả cơm sáng cũng đã sẵn sàng.
Nàng nhìn một bàn đồ ăn sáng phong phú kia, là bữa sáng tiêu chuẩn kiểu Trung Quốc, đều là món nàng thích ăn, vì thế, nàng quyết định tha thứ cho hắn một giây.
"Không nghĩ tới Bạc tiên sinh còn biết nấu cơm."
Sắc mặt Bạc Nhất Cận đạm mạc kéo ghế dựa cho nàng, sau đó mới nói: "Tay nghề cũng bình thường thôi, hy vọng An tiểu thư không ghét bỏ."
Tô Đường mạc danh nghĩ đến ba mẹ trong nhà, mỗi lần mẹ làm đồ ăn làm, mặc kệ ăn ngon hay không, ba ba đều nhắm mắt thổi phồng, lúc đó nàng cảm thấy thật sến a, hiện tại cũng đã hiểu.
Người đối tốt vô điều kiện đối với ngươi, phải biết rằng thật sự cảm ơn.
"Người được nấu ăn cho, không tư cách ghét bỏ đầu bếp."
Nếu tên quỷ súc này không có giết nàng, Tô Đường cảm thấy bọn họ có lẽ còn có thể trở thành bằng hữu, nhưng hiện tại, thần sắc nàng phức tạp nhìn về phía hắn, càng không hiểu hành động của hắn.
Một bên lại đối tốt với nàng, một bên lại lái xe đâm nàng.
Người trẻ tuổi, người này có chút giống tinh thần phân liệt a.
Cơm sáng ăn rất ngon, không có mặn quá cũng không có nhạt quá, thật đúng là gãi đúng chỗ ngứa, hình như là căn cứ khẩu vị của nàng cố ý điều chỉnh, bất quá Tô Đường cũng không có nghĩ theo hướng suy nghĩ đó, bởi vì lúc trước hai người tiếp xúc thật sự quá ít.
Nàng theo đuổi thần tượng, nhưng đằng sau nàng lại bò tường.
Suy xét theo một phương diện nào đó, hình như là có chút cặn bã.
Rốt cuộc ở trước mặt người ta, mà lại bò lên người đối diện.
Cận Cảnh Sinh là một tiểu sinh, lại là ca sĩ thần tượng, Bạc Nhất Cận lại là ảnh đế, giữa hai người hẳn không có điểm liên quan gì, chẳng qua người ngoài không biết đấy thôi, Tô Đường lại rất rõ ràng, Cận gia cùng Bạc gia đã sớm chiến tranh lạnh rồi, bọn họ một người họ Bạc, một người họ Cận, cũng đã đại biểu lập trường của chính mình.
"Nghe nói bộ truyện tranh tiếp theo của An tiểu thư cũng muốn chuyển thể thành phim?"
Tô Đường rất muốn nói bọn họ không thân, nhưng nàng cắn người miệng mềm, hơn nữa nàng đang ở nhà hắn, liền gật gật đầu, "Ân, tạm thời còn không có định diễn viên."
Bạc Nhất Cận đột nhiên Mao Toại tự đề cử mình, "An tiểu thư cảm thấy tôi như thế nào?"
Tô Đường nghe được thiếu chút nữa phun đồ ăn ra, quả nhiên thời điểm đang ăn không nên nói chuyện chính sự.
Edit by AShu/ Đọc truyện trên wattpad AShu089 để ủng hộ editor nha ;)
"Bạc tiên sinh nói giỡn đi, lấy địa vị của anh ngươi hiện tại, hẳn là sẽ không quay mấy loại điện ảnh có vốn ít như vậy."
Bộ truyện tranh kia của nàng, đúng là thế giới thứ nhất mà nàng xuyên qua, tên lại càng đơn giản, trực tiếp tên là《 bạo quân 》.
Người đầu tư vẫn là nàng, rốt cuộc nàng không muốn cho người ta đạp hư, thêm chút tình tiết làm lung tung rối loạn, nàng chỉ muốn chình mình an an tĩnh tĩnh tự chính mình lăn lộn, có thể kiếm tiền thì kiếm, nếu kiếm không được thì nàng cũng không thiếu chút tiền ấy.
Nhưng mà, Bạc Nhất Cận lại rất chấp nhất, "Tôi thành danh chính là nhờ truyện tranh của An tiểu thư, hiện tại An tiểu thư nói như vậy, tôi thực đau thương a." Hắn nói, trong ánh mắt quả thực toát ra vài phần thương cảm, sau đó lại nghe hắn nói: "Lại nói tiếp, tôi chính là fan của An tiểu thư."
Tô Đường bị lời này của hắn sợ ngây người, truyện nàng vẽ là truyện tranh thiếu nữ a, ngươi là một đại quỷ súc, cùng nàng nói thích xem truyện tranh thiếu nữ, khác gì nói chính mình thích mặc nữ trang a.
Bất quá rất nhanh nàng đã hiểu, liền giống nhau như nàng, khen một cách khách sáo, nói trắng ra chính là fan giả!
"Kỳ thật tôi cũng là fan của Bạc tiên sinh."
Thổi phồng sao, mình đây cũng làm được.
Nói xong, Tô Đường còn lộ ra biểu tình mê muội, ngay cả ánh mắt cũng không còn ảm đạm như lúc trước, lóe lóe ánh sáng nhạt, "Kỳ thật lúc trước thời điểm Bạc tiên sinh mới xuất đạo, tôi còn là nhan phấn của Bạc tiên sinh, lại nói tiếp, tôi sử dụng mặt anh vẽ truyện tranh, anh có tức giận không?" (Nhan phấn: Thích qua nhan sắc)
Nàng nói xong lời cuối cùng, lộ ra vài phần cẩn thận, thậm chí còn ẩn ẩn suy đoán, chẳng lẽ hắn giết nàng, là bởi vì nàng lấy mặt hắn vẽ truyện tranh, hắn liền cảm thấy bị vũ nhục? Hắn cũng quá keo kiệt quá đi, huống chi bộ phim đó cuối cùng cũng là hắn diễn, nếu thật sự tức giận, vậy trực tiếp cự tuyệt diễn a.
Bạc Nhất Cận những năm gần đây, yêu ma quỷ quái gì mà chưa thấy qua, Tô Đường như vậy, thật sự quá đơn giản.
Cao hứng đặt ở trên mặt, thương tâm cũng đặt ở trên mặt, ngay cả lúc này bộ dáng cẩn thận, tất cả cũng đều bị hắn nhìn ra được.
Bạc