Edit by AShu ^_^.
_________________
Bạc Nhất Cận đương nhiên cầu mà không được, nguyên bản hắn liền muốn tìm cơ hội tới gần nàng, chính là ngại với chuyện tối hôm qua, hắn không nghĩ đem người bức cho thật chặt, miễn khiến cho nàng bắn ngược lại.
Kết quả hiện tại, tiểu cô nương cư nhiên chủ động tìm hắn.
Tựa hồ, là một bắt đầu không tồi a.
"Đinh! Giá trị giá trị giảm xuống 5%, chỉ số hắc hóa hiện tại: 80%."
Tô Đường đột nhiên nghe được hệ thống nhắc nhở, cả người đều trầm mặc.
Ảnh đế tựa hồ phá lệ thiếu tình yêu a, nàng mới thoáng chủ động một chút, vẫn là mang theo mục đích chủ động, nhưng có thể làm hắn cao hứng thành như vậy.
Cái dạng này, nàng đều có chút không hạ thủ được a.
Bạc Nhất Cận nghe được nàng mở miệng, ngay cả sọt đựng quả quýt của mình cũng đều không quan tâm, cầm kéo liền đi về phía nàng.
Hắn quét mắt nhìn sọt của nàng, cũng quá ít đi.
Tô Đường không rõ nguyên do, "Làm sao vậy?"
Ảnh đế thở dài, lấy giọng điệu cha già mở miệng nói: "Thời gian thi đấu chỉ có một giờ, đã qua một nửa thời gian, một sọt mà em cư nhiên cũng chưa hoàn thành."
Tô Đường vô tội nhìn hắn, cũng không giải thích.
Vì thế, ảnh đế bất đắc dĩ xoa xoa đầu nàng, "Được rồi, ai nói em là thần tượng của anh, Kiều Kiều nhược nhược như vậy, chỉ có thể sủng mà thôi."
Bên cạnh, người quay phim nghe được lời này, thiếu chút nữa chân trượt té a.
Tỉnh tỉnh, ảnh đế đôi mắt của anh đâu!
Video An Kiều tận tay bắt kẻ bắt cóc còn đang treo trên hot search a, anh cư nhiên nói cô ấy mảnh mai?!
Có người nguyện là cu li miễn phí, Tô Đường đương nhiên không cự tuyệt, thậm chí còn đưa ra yêu cầu, "Dưa vẹo táo nứt tôi không cần, Bạc lão sư anh phải cho tôi những trái thật xinh đẹp a."
Một giờ thực mau liền đến, hòn đảo cách bờ biển không xa, cho nên không bao lâu, tất cả khách quý liền mang theo quả quýt của bọn họ lên bờ.
Bởi vì là thành phố du lịch, cho nên bờ biển có không ít du khách, lúc này thấy bọn họ, không ít người đều cầm di động hưng phấn.
"Ngao ngao ngao, tôi nhìn thấy An An a!"
"Là ảnh đế, là ảnh đế a!"
"Đan Khê, là Đan Khê bảo bảo a! Nhãi con a, mẹ mẹ yêu con!"
......
Bên tai đủ các loại tiếng thét chói tai đinh tai nhức óc, trong một cái chớp mắt, Tô Đường đều cảm thấy hơi chóng mặt a.
Nàng rất ít khi gặp loại tình huống này, chẳng qua có đôi khi fans nhiệt tình quá mức, cũng rất sợ hãi, cũng may có Bạc Nhất Cận che chở, nên cũng không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra.
So sánh với nàng, Bạc Nhất Cận hiển nhiên là đã quen với loại trường hợp này, hắn một đường che chở Tô Đường, chờ xác nhận sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, mới đứng ở một bên.
Đạo diễn, "Tổng cộng có tám quầy hàng, mọi người cũng có thể đưa ra yêu cầu, tỷ như muốn máy ép nước."
Quýt nhiều như vậy, nếu không có nhiều người mua, thì phải đổi cách thức marketing khác.
Tô Đường đối với máy ép nước không có hứng thú, mà hỏi đạo diễn muốn bộ bút cùng với tiểu đao.
Người thắng cuối cùng là dựa vào tiền lời, nhưng so sánh với những sọt quýt của những người khác, nàng cũng chỉ có một sọt, thậm chí này một sọt cũng chưa đầy, cho nên, nàng trực tiếp đưa ra một yêu cầu, một người một lần chỉ có thể mua một quả.
Yêu cầu này của nàng vừa nói ra, những khách quý khác đều sợ ngây người, đương nhiên, càng làm cho người kinh ngạc đến ngây người hơn chính là nàng định giá.
Một quả quýt, bán 500!
Edit by AShu/ Đọc truyện trên wattpad AShu089 để ủng hộ editor nha (─‿‿─)
Tuy nói 500 đối với hiện giờ mà nói, cũng không tính là mắc, nhưng chỉ có một quả quýt, ngươi bán 500, liền có chút quá mức.
Giống với những khách quý khác, tuy rằng mọi người đều bán quýt, tuy rằng mọi người cũng đều là danh nhân, nhưng bọn hắn cũng không dám đem giá nâng cao như vậy a, rốt cuộc đến cuối cùng, bị hố vẫn là fan nhà mình.
Không những vậy, không bao lâu liền có người nghị luận, thậm chí còn có người chụp ảnh ném trên mạng.
Tô Đường thờ ơ, thậm chí còn muốn chơi di động.
Bất quá nàng không nghĩ tới, người thứ nhất hỏi nàng mua quýt, cư nhiên là Bạc Nhất Cận.
"An lão sư, bán anh một quả đi."
Tô Đường ngẩng đầu, giá cả nàng định quá cao, tuy nói du khách cũng có fan của nàng, nhưng số tiền quá cao, cho nên cũng không có người đi lên.
"Được." Nàng chọn lựa, cuối cùng chọn quả lớn nhất, cũng không vội