Edit by AShu ^_^.
______________
Trên cổ tay của Bạc Nhất Cận có đeo một cái đồng hồ mắc tiền, hắn đem sợi dây thun dấu ở sau đồng hồ, sau đó liền lấy di động ra chụp bức ảnh.
Không thể công bố, không thể để tiểu cô nương bối rối, cho nên hắn đem bức ảnh này thành khoe cái đồng hồ của mình.
Đã đăng lên Weibo, liền thuận tay lướt một chút xem tiểu cô nương có tin tức gì hay không, sau đó, nguyên bản khuôn mặt tuấn tú còn đang mang theo ý cười, giờ phút này mắt thường có thể thấy được trầm xuống.
Vì thế, trong đêm trợ lý lại nhận được tin nhắn của ông chủ nhà mình.
Loại tình huống đột nhiên bị hắc này, đều là có người đứng sau, giải quyết một đợt này, tất nhiên còn có đợt tiếp theo, cho nên Bạc Nhất Cận trực tiếp cho trợ lý tra người phía sau, còn về hắn, trực tiếp dùng danh tiểu hào cho người thăm hỏi hai bên tổ tông.
Khoan hẵng nói, ảnh đế cao lãnh, mặc dù hơi một chút là dỗi người, nhưng lấy một địch mười không thành vấn đề.
An Kiều nguyên bản chỉ là người vòng ngoài, cho nên chưa bao giờ có gặp qua bạo lực internet.
Những cái hắc tử đó mắng người dùng từ quá bẩn thỉu, Bạc Nhất Cận sợ tiểu cô nương nhìn sẽ thương tâm, muốn đi tìm nàng, lại cảm thấy lúc này đã trễ như thế này, hắn lại không có quan hệ gì với nàng, nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể ủy khuất mà gọi video qua.
Tô Đường lúc này đang định tắm rửa, nàng nhìn cuộc gọi đến, nghĩ đến lần trước không có nhận, gia hỏa này trực tiếp mở cửa tiến vào, chỉ có thể bất đắc dĩ nhận.
"Làm sao vậy?"
"An An, trên mạng có người hắc em.
Em yên tâm, muộn nhất là ngày mai, anh sẽ giải quyết thay em."
Tô Đường nhướng mày, "Cho nên anh mới gọi video cho tôi?" Nàng nói, thấy bộ dáng đối phương vừa khẩn trương vừa lo lắng, cuối cùng nở nụ cười, "Không sao, tôi sẽ không để trong lòng.
Còn nữa, cảm ơn anh."
Thời điểm nàng nói xong lời cuối cùng, ánh mắt mang theo ý cười, lời nói muốn ôn nhu bao nhiêu liền có ôn nhu bấy nhiêu.
Ảnh đế khi nào thấy nàng như vậy, cả người đều cương một chút, "Tạ......!Cảm tạ anh làm cái gì."
Tô Đường cong cong mắt, "Đương nhiên là cảm ơn anh đã quan tâm tới tôi.
Được rồi, tôi không có gì chuyện gì lớn, anh nghỉ ngơi sớm đi."
Ảnh đế lưu luyến không rời, bất quá cuối cùng vẫn đóng video, sau đó, tiếp tục cùng anti-fan đại chiến.
Ngày hôm sau, đạo diễn tuyên bố trò chơi kết thúc, tất cả mọi người sửng sốt một chút.
Không phải, nói là có hai người người sói đâu, cũng không thể chỉ trong một đêm mà đã bị xử lý cả hai a, chuyện này không đúng a!
Lúc này, Đan Khê đứng dậy, hắn chỉ vào ảnh đế đang cao lãnh đứng một bên, lớn tiếng lên án, "Bởi vì gia hỏa này giết tôi a! Tôi với anh ta chính là quan hệ hợp tác, anh ta cư nhiên giết tôi!"
Mọi người sửng sốt, hiển nhiên không nghĩ tới còn có loại hành động điên cuồng giết hại lẫn nhau này a.
Còn về Tô Đường, tất cả sự chú ý đều tập trung ở trên cổ tay ảnh đế.
Nàng thật sự không nghĩ tới, ảnh đế cư nhiên sẽ đem sợi dây thun của mình đeo trên cổ tay của chính mình.
Chương trình thực tế kéo dài tầm một tuần, đạo diễn quả thực có độc, chờ thời điểm kết thúc, Tô Đường đã mệt đến nỗi không muốn động.
Còn về những câu mắng chửi nàng trên mạng, cũng rất nhanh ra kết quả, không có bất ngờ gì xảy ra, thật đúng là bị người ta hại.
Hại nàng không phải người khác, đúng là vị khách quý trước của chương trình thực tế, cũng chính là vị Lý Tĩnh kia buông lời hung ác với chính mình trước kia.
Sau khi cô ta trở về, càng nghĩ càng không cam lòng, dựa vào cái gì chỉ một người vẽ tranh mà dám cùng nàng đoạt Bạc Nhất Cận?
Cô ta muốn dạy Tô Đường làm người, cho nàng cũng không dám nữa câu dẫn người khác, chẳng qua cô ta không nghĩ tới, cuối cùng bị dạy làm người, ngược lại biến thành chính mình.
Chương trình thực tế kết thúc, mọi người đương nhiên cũng nên rời đi, chẳng qua trước khi đi, Bạc Nhất Cận lại đột nhiên bị bệnh.
Edit by AShu/ Đọc truyện trên wattpad AShu089 để ủng hộ editor nha (•◡•)
Hắn đột nhiên bị bệnh, cả người đều sốt tới 39°, mà Tô Đường lại vừa lúc du thuyền trở lại trên bờ, liền nhận được điện thoại hắn.
"Bạc lão sư?"
Người bị bệnh, thanh âm có chút khàn khàn, hắn nói: "An An, em đi rồi sao?"
Tô Đường nghe ra thanh âm hắn không thích hợp, nhíu nhíu mày, "Anh bị bệnh sao?"
Bạc Nhất Cận, "Bị sốt, có thể làm phiền em mang cho anh ít thuốc được không?"
Trong một cái chớp