"CMN, cậu...... Ma quỷ!"
Editor: Nhii Nê
———————
Mặc dù Tô Đường đã uống thuốc, nhưng thân thể vẫn không có khỏe lên, cô thấy Yến Sâm không đi, cũng không thèm quan tâm hắn nữa.
Tô Đường từ trên giường đi xuống, tìm được ly uống nước liền rót cho bản thân một ly, uống xong nước lại đi vào nhà vệ sinh.
Dù sao cũng là trường học quý tộc, phòng ký túc xá cũng thuộc dạng xa xỉ, phòng tắm đủ lớn, vô cùng thuận tiện.
Rửa mặt, thay áo ngủ trên người ra, Tô Đường sờ sờ bụng trống rỗng, cầm lấy ví tiền cùng điện thoài liền ra khỏi phòng, từ đầu tới cuối một ánh mắt cũng không cho Yến Sâm.
Yến Sâm nhìn cửa một lần nữa đóng lại, lần đầu tiên bị người đối xử như vậy cũng không tức giận, thậm chí còn cảm thấy rất mới lạ.
Kỳ thật Tô Đường không có khẩu vị gì, nhưng bụng lại có chút đói, cuối cùng cô chọn một phần cháo, cũng không biết có phải động tĩnh hai ngày nay có chút lớn hay không, lúc Tô Đường đến nhà ăn vẫn luôn có người nhìn cô.
Nhìn thì nhìn đi, dù sao cũng không mất khối thịt nào.
Thế nhưng luôn có mấy người không an phận, cô vừa mới ngồi xuống, liền có người xông tới.
"Cậu đúng là bạn gái Yến Sâm?" Đối phương hùng hổ mở miệng, thật ra cũng không cường thế như vậy. Đoán chừng là có một phần là bởi vì Yến Sâm, dù sao cũng là giáo bá, làm bạn gái thì sao, quay đầu lại không chừng liền giáo huấn các cô.
Nhưng tò mò là thật sự tò mò, đương nhiên cũng có rất nhiều người không phục.
Yến Sâm tính tình không tốt, nhưng lớn lên lại đẹp trai, mấu chốt chính là bọn họ còn đang dựa vào cha mẹ, Yến Sâm thì trực tiếp nắm giữ cổ phần công ty, ngay cả cha mẹ hắn đều phải lui về phía sau.
Tô Đường quay đầu lại, nhìn mấy gương mặt tràn ngập hiếu kỳ kia, nhưng trong lòng lại cảm thấy buồn cười.
"Này nha, nếu tôi nói tôi là bạn gái cậu ta, có phải cậu liền đánh tôi không?"
Tô Đường không đi theo kịch bản, Âu Dương Dương cũng ngốc, sau đó lại cảm thấy cô thật mẹ nó đẹp, lúc cười rộ lên kiều kiều mềm mại, khiến người nhìn liền muốn bảo hộ, nơi nào giống cô ta, một cái nữ hán tử.
"Tại sao tôi lại muốn đánh cậu?" Lời tuy như thế, nhưng giọng cô ta lại nhạt nhẽo, không có mức độ tin cậy.
Tô Đường thuận thế ăn cháo, chờ nuốt xuống, lại tiếp tục nói: "Tôi muốn nói tôi không phải bạn gái cậu ta, cậu tin không?"
Lời này đương nhiên là không tin, toàn bộ A trung đều biết, giáo bá chính miệng thừa nhận, đó chính là sự thật. Cô ta chạy tới hỏi, chẳng qua là trong lòng ghen ghét làm cô ta không cam tâm thôi. Nhưng bây giờ, cô ta lại có chút hiểu vì sao giáo bá lại coi trọng cô.
Có cái vốn liếng này, hơn nữa các cô nhiều người vây quanh cô như vậy, Tô Đường cũng không sợ, thậm chí còn có thể bình tĩnh tiếp tục uống cháo.
"Nhưng giáo bá nói cậu là bạn gái cậu ấy."
Tô Đường chớp chớp mắt nhìn cô ta: "Tôi đây còn nói tôi là bạn tốt của cậu đấy."
Âu Dương Dương ngẩn người, sau đó ngượng ngùng nói: "Cũng không phải không thể."
Lần này đến phiên Tô Đường sửng sốt, sau đó lại cười ra tiếng, mi mắt cô cong cong, miệng cười rộ lên bên cạnh còn có hai cái má lúm đồng tiền nho nhỏ, đặc biệt ngọt.
"Cậu làm sao lại đáng yêu như vậy."
Âu Dương Dương đột nhiên được khen, thanh âm đều thắt: "Cậu, cậu cũng rất yêu nha."
Tô Đường đối với những cô gái đáng yêu luôn luôn không keo kiệt, Âu Dương Dương nhiều lắm chỉ là cô gái có chút kiêu căng.
Tuổi này được trong nhà sủng, dưỡng thành tính tình kiêu căng thật sự quá bình thường, chỉ cần không giở trò giống như Giang Niệm, cô vẫn rất vui lòng kết bạn với cô ta.
Âu Dương Dương xuất hiện chẳng qua là tò mò quan hệ của cô với Yến Sâm, vì thế Tô Đường liền lấy lời nói lúc trước nói với Quan Nguyệt, nói lại một lần nữa.
"Cô xem, cậu cảm thấy có bạn trai nào lúc bạn gái bị thương nằm viện bốn tháng, thờ ơ, một lần cũng không tới thăm?"
Âu Dương Dương nghĩ lời nói kia là nói Yến Sâm, có thể làm bạn gái hắn nên mang ơn đội nghĩa, không tới cũng không sao cả. Nhưng nhìn mặt Tô Đường, lời này cũng không nói ra khỏi miệng, thậm chí cũng bắt đầu cảm thấy Yến Sâm quá đáng.
Tô Đường quấy quấy cháo còn lại, vẻ mặt không chút để ý: "Khả năng là bạn học Yến cảm thấy nhàm chán, không có việc gì chơi đùa với tôi. Hoặc là......"
Đuôi mắt quét đến mấy người, rõ ràng là đám cẩu bằng hữu kia của Yến Sâm, vì thế tiếp tục nói: "Ví dụ như chơi trò chơi thua, đánh cuộc thua, lấy tôi ra làm trò đùa. Không phải trường học chúng có rất nhiều