"Mấy năm không gặp, Ngụy Hầu gia hình như càng ngày càng xinh đẹp hơn a."
Editor: Nê.
Beta: Đường Hy.
—————-
Ngụy Khuyết xuất hiện không theo lẽ thường làm chuông cảnh báo trong lòng Lâm Thanh Hà vang lớn. Y nhanh hơn hắn một bước chắn trước mặt Tô Đường, lấy thân hình văn nhược* chặn lại tầm mắt của Ngụy Khuyết, sau đó không kiêu ngạo không siểm nịnh* chào hỏi.
*Văn nhược: yếu đuối.
*Siểm nịnh: nịnh hót.
"Ngụy Hầu gia."
Nếu Lâm Thanh Hà là thư sinh khí chất nho nhã, vậy thì Ngụy Khuyết chính là quý công tử dung mạo tuấn tú. Hắn không giống các võ tướng lớn lên thô bạo cường tráng khác, ngược lại cực kỳ anh tuấn, ngũ quan giống như được điêu khắc tỉ mỉ, mặt mày như tranh vẽ. Đặc biệt là cặp mắt đào hoa kia, khóe mắt hơi nhếch lên tăng thêm vài phần phong lưu.
Nếu hỏi Thiệu Dương quận chúa kết oán với Ngụy Khuyết như thế nào, thì quả thật vô cùng có tính hí kịch.
***
Lại nói Lâm Thanh Hà, sau khi y được Tô Đường đưa ra ngoài, ánh mắt liền tràn ngập thương hại.
Quận chúa tốt như vậy, làm sao có thể để cho người thô tục như Ung Xương hầu hủy hoại chứ?
Y nhất định phải cứu quận chúa khỏi mối nguy hiểm mang tên Ngụy Khuyết này!
"Quận chúa, ngài yên tâm, mặc dù Lâm Thanh Hà ta yếu thế, nhưng cũng không phải hạng người thấy khó bỏ chạy, nếu quận chúa gặp nạn, tại hạ nhất định sẽ hết sức giúp đỡ."
Khóe mắt Tô Đường hơi rút, kỳ