Khi mà Tô Đường mạt sát nhân cách của hắn, là cùng đối phương sớm chiều ở chung, khi nàng làm đối phương hoàn toàn tín nhiệm chính mình, lúc đó sức chống cự của hắn cực kỳ yếu ớt, nàng nhân cơ hội dùng tinh thần lực mạt sát nhân cách hắn hầu như không còn.
Nói thật ra, nếu đối phương không phải bị phân liệt ra nhiều nhân cách, mà là chỉ có đơn độc một nhân cách, nàng thật sự tra phá chân trời.
Mà nàng sở dĩ dám làm như vậy, bởi vì nàng biết được những nhân cách này cùng ký chủ sẽ không có cùng ký ức, chỉ là không nghĩ tới, nàng cư nhiên bị lật xe!
Xe đã bị lật, trốn lại trốn không thoát, Tô Đường đơn giản chỉ là bất chấp tất cả, nàng đi theo Tần Kiêu vào phi thuyền quân đội, làm lơ mùi thuốc súng trong phòng, liền tìm cái ghế sô pha mà bình tĩnh ngồi xuống.
Mấy ngày nay vì lo chạy trốn, nàng thực sự không có phút giây nào nghỉ ngơi, mặc dù là người trước mắt này, nàng cũng không tập trung tinh thần được.
Thân thể của người dẫn đường thật sự quá yếu, một khi lơi lỏng, cả người liền mềm mại khiến nàng lực bất tòng tâm.
"Có muốn ăn gì không?"
Tần Kiêu nói chuyện không chút khách khí, trong trí nhớ của hắn, từ trước đến này nàng rất cẩn thận, hiện tại sao lại thế này, tự sa ngã sao? Hay từ bỏ chống cự?
Edit by AShu
Tô Đường cũng không để ý, tiếp tục nói: "Tôi cự tuyệt thuốc dinh dưỡng."
Tần Kiêu xuy một tiếng, ngữ khí ác liệt: "Chỉ có thuốc dinh dưỡng thôi, không ăn thì thôi." Nói xong, đợi một lát, thấy người không hề lên tiếng đáp lại, cúi đầu nhìn nàng, lại thấy vật nhỏ cư nhiên ngủ rồi.
Phát hiện này làm hắn có chút ngạc nhiên, từ trước đến nay vật nhỏ này làm việc rất cẩn thận.
Lúc trước khi các nhân cách của hắn hoàn toàn tín nhiệm nàng, nàng như cũ vẫn không thả lỏng, càng đừng nói là ngủ say trước mặt hắn.
Không biết vì sao, nhìn bộ dáng tín nhiệm này của nàng, trong lòng hắn bỗng dâng lên một tia phẫn nộ cùng không cam lòng.
Bên ngoài quan hệ của hai người đã lan truyền rộng rãi, đủ các loại tiêu đề lớn nhỏ tràn đầy ái muội, rốt cuộc từ lúc hắn chấp chưởng cái chức vụ nguyên soái này đã gần hai mươi năm, trong ngần ấy thời gian bên cạnh hắn không hề có một nữ nhân nào hết.
Nhưng hiện tại, lại xuất hiện cái lệnh truy nã tư nhân này, mà lại tự mình đi bắt, nhìn như thế nào cũng thấy có gì đó ái muội ở đây.
Thời điểm này Tô Đường nhàn tới nỗi không có việc gì làm, nên cũng xem tin tức này nọ, đương nhiên, đây là nàng cố ý lên xem, mỗi lần nhìn thấy có tin về hai người bọn họ liền ôm bụng cười cười to.
Dân mạng não nổ ra đủ thứ, viết cái gì mà ngôn tình thời xưa đủ thứ.
"Nguyên soái đại nhân, ngài không định làm sáng tỏ sự việc sao?" Bỏ ra lớp ngụy trang, Tô Đường tuy rằng đã 30 tuổi, bất quá bộ dáng lại phi thường loli, nàng am hiểu ngụy trang, hơn nữa ngũ quan của thân thể này vốn thiên về hướng đáng yêu, bộ dáng lại ngây thơ trong sáng, quả thực không có gì là biểu diễn, mà càng nói lúc này nàng còn không hề xấu hổ mà cột hai bím tóc đuôi ngựa, nhìn thế nào cũng thấy giống tiểu thiên sứ.
Ký ức của Tần Kiêu đã hoàn toàn dung hợp, thật ra mà nói, nàng tuy rằng làm người giám hộ của hắn 5 năm, nhưng thời gian tiếp xúc với nhân cách chính cũng không nhiều, mà những nhân cách khác, trong lòng lại có một cái gì đó không cam lòng tuy rằng mưu toan của nàng đã bị hắn phá hư.
Nhưng là một lính gác đã trưởng thành, điểm tự chủ này vẫn có, hắn còn cần nàng điều tra một chút đồ vật.
Edit by AShu
"Không có dự định làm." Hắn du côn mà mở miệng, sau đó lấy trên người ra một cái hộp thuốc lá, vẫn như cũ ngậm trong miệng mà không hút, liền như vậy mà đứng đó.
Thói quen này của hắn đã sớm có, Tô Đường đã sớm tra hiệu thuốc lá kia, lúc đầu là bắt nguồn từ tinh cầu Carl, nhưng mà tinh cầu Carl sớm đã hủy diệt, ngay cả hệ thống tra được thông tin cũng không toàn diện.
"Có một chuyện tôi rất tò mò, nguyên soái đại nhân ngậm thuốc là mà không hút, là vì kỷ niệm sao?" Tô Đường nhìn điếu thuốc kia, trong lòng có chút ngo ngoe rục rịch.
Vật nhỏ này hành động lớn mật hơn nhiều so với trước kia, lúc trước thường đi một bước tính toán mười bước, hiện giờ thản nhiên như vậy, nhưng thật ra lại thuận mắt hơn nhiều.
Tần Kiêu, "Tiểu bằng hữu hút thuốc, là sẽ bị đánh mông."
Tô Đường cũng không có giải thích, chỉ nhún nhún vai.
Phi thuyền quân đội ước chừng một tuần là về tới chủ tinh, mà một tuần này, Tô Đường liền giống như một con heo, hết ăn rồi lại ngủ, hơn nữa mọi lúc mọi nơi đều có thể ngủ được, cái kiểu an nhàn này, lúc nào cũng làm Tần Kiêu ngứa con mắt.
Vì thế chờ trở lại chủ tinh, liền trực tiếp bắt người tới căn cứ.
Tô Đường sợ hãi mà nhìn người nào đó trước mắt đang trần trụi nửa người trên, lộ ra cơ bắp rắn chắc, cả người đều điên rồi.
"Tôi không phải là