Nhóm lính gác còn chưa kịp hiểu câu nói cùng ăn của tiểu dẫn đường là ý gì, liền bị nàng sai sử xách mấy con gà ra ngoài bờ sông rửa sạch, đun nước lột lông, chờ xử lý xong bọn họ vẫn rất mơ hồ.
Sau đó liền thấy tiểu dẫn đường lại lấy chủy thủ sắc bén ra, tốc độ vừa nhanh vừa chuẩn xử lý sạch sẽ nội tạng, sau đó rắc gia vị, đặt trên lửa nướng.
Mà càng khiến người khiếp sợ hơn nữa chính là, trong khoảng thời gian chờ gà chín, vị dẫn đường không tầm thường này lại đem tầm mắt chuyển hướng về mấy con cá đang bơi dưới sông.
Nhóm lính gác nhìn đống gia vị chiếm nửa cái ba lô của nàng, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm.
"Tô Diệp, trong ba lô của cô sao toàn là mấy thứ này vậy?"
Tô Đường, "Với tôi mà nói, không có gì quan trọng bằng ăn ngon."
Nhóm lính gác liền thấy người dẫn đường này thân thủ tuy không tồi, nhưng rốt cuộc cũng là người dẫn đường a, kinh nghiệm không nhiều, bọn họ tới đây là để chiến đấu, đâu phải là đi dã ngoại đâu, mang nhiều gia vị vô dụng như vậy, chính là cầm chân chính mình a.
Bất quá loại ý nghĩa này không duy trì lâu lắm, một giờ sau, tất cả mọi người đều nhịn không được phát ra tiếng cảm thán, "Thơm quá!"
Tô Đường cũng không keo kiệt, chính mình cầm một con gà nướng cùng một con cá nướng, còn dư lại đều đưa cho bọn họ.
Nhóm lính gác lần đầu tiên mới được hưởng loại cảm giác này, bọn họ nhìn qua Tô Đường, ánh mắt liền sáng lên, đây đâu phải là đồng đội bình thường a, đây chính là thiên sứ!
Đáng tiếc, cũng không biết có phải là do mùi hương đồ ăn quá mê người hay không, không lâu sau liền hấp dẫn một đám quân địch.
Nhóm lính gác mới ăn có một lúc, lập tức liền nổi giận, một tay cầm súng một tay cầm gà nướng, liền như vậy mà bắt đầu ứng chiến.
Tô Đường vẫn như cũ là một tâm cơ girl, nàng nhanh nhẹn trốn trong lùm cây, một bên ăn đùi gà, một bên tiến hành ngắm bắn, tuy nhiên lần này có vẻ vận may của nàng đã hết, không đợi nàng giải quyết hết con cá nướng, đã bị người luân phiên công kích.
Mà ở chỗ khác, Tần Kiêu nhìn vật nhỏ bày ra vẻ mặt oán giận nhìn chằm chằm vào cá nướng trên mặt đất, tâm tình bỗng dưng thoải mái.
Cho nên, nàng ăn gà mà không mang theo hắn, xứng đáng bị đánh.
Tô Đường miễn cưỡng tránh ở phía sau cái cây bỗng hắt xì, thiếu chút nữa là bị người đánh trúng, chỉ có thể chật vật lăn một vòng trên mặt đất, lại tìm một nơi khác để ẩn nấp, tiếp theo liền nghe tiếng thông báo trên lao, vật tư đã được thả xuống.
Đúng vậy, trên người các nàng chỉ mang vật tư đủ cho hai ngày, nếu không đi đoạt vật tư, liền có thể trực tiếp tự mình đào thải.
Đồ ăn thì Tô Đường không lo lắng mấy, nhưng mà nghĩ tới nước uống cùng với mấy viên đạn, cũng chỉ có thể từ bỏ điểm đóng quân bên này.
Trong thực chiến thể lực vẫn là quan trọng nhất, cho nên chờ đến khi nàng đi tới điểm thả vật tư, thì vật tư đã bị người khác cướp sạch không còn cái gì, nhóm lính gác đi cùng nàng, chưa nói cái gì, nhưng mà Tô Đường không thể để như vậy được?
Vì thế, nàng quyết định đánh cướp quân địch.
Cứng đối cứng thì không được, vì thế chỉ có đáng du kích mới là một lựa chọn tốt vòa lúc này.
Cuối cùng, sau trận đánh đó, đám quân địch mà sống sót sau khi cùng nàng gia thủ đều thật xấu hổ, sinh ra bóng mà thật lớn trong lòng.
Đâu ra mà tiểu dẫn đường yếu đuối, rõ ràng chính là sói đội lớp người a!
Về phần nhóm lính gác muốn đi theo để bảo vệ nàng, mắt thấy mình thắng nhanh như vậy, ánh mắt nhìn nàng giống như nhìn thấy thần vậy.
Có thể làm đồ ăn ngon, lại có thể đánh đấm, mấu chốt là người lớn lên còn xinh đẹp, đây là cái nhân vật thần thánh gì a, trách không được làm cho nguyên soái luân hãm vào.
Nếu là bọn họ......không không không, bọn họ không thể đoạt vợ của nguyên soái, sẽ chết.
Trời ơi, thượng đế cho bọn họ gặp được tiểu cô nương đáng yêu như vậy, nhưng lại không thể với tới a.
Tô Đường không biết nhóm lính gác trẻ tuổi đang bổ não cái gì, chỉ nghe tiếng hệ thống nhắc nhở, "Đường Đường, có mai phục, phía trước hướng 5 giờ có một nữ dẫn đường đang hôn mê, hơn nữa nàng ta đang trong thời kỳ động dục."
Tô Đường đột nhiên đứng lên, sau đó nói với hệ thống: "Quét toàn bộ khu A một chút." Nói xong liền chạy về hướng 5 giờ, bỗng thấy lính gác chạy theo mình, nàng bỗng cái khó ló cái khôn, "Uy, tôi đi vệ sinh, các anh đi theo tôi làm gì?"
Vừa nghe lời nàng nói xong, lập tức làm mấy lính gác mặt đỏ tới mang tai, chẳng những không đi theo.
Mà còn