Chương 29 nghe đồn, ba năm sau
Edit: Nguyệt Phong
Đối với động tác nhỏ của tên nhóc con trong lòng, Nam Diên đã nhận ra cũng hoàn toàn không để ý.
Có lẽ giống như Tiểu Đường, thích dính người thôi.
Huống chi lực chú ý Nam Diên nhanh chóng bị chuyển dời sang chỗ khác.
Tiết Tùng Uẩn đi rồi, nam sủng Bùi Nguyệt Oanh thích nhất còn dư lại ba tên.
- Đại nhân, kỳ thật ta rất thích nàng, nhưng ta càng yêu tự do, chúng ta có duyên gặp lại.
Nam tử tuấn lãng mặc trường bào màu xanh ngọc tỏ vẻ tiếc nuối.
Nói xong, hành lễ với Nam Diên, cũng không quay đầu lại mà đi luôn, rất dứt khoát.
Tuy rằng Nam Diên không có gì cảm giác, nhưng khi cô lục soát hồn nhìn thấy những hình ảnh đó, cảm thấy Bùi Nguyệt Oanh thật đáng buồn.
Tiếp theo, mỹ nam áo trắng thuộc mẫu hình cao ngạo tiến lên một bước, không nói gì, chỉ là vẻ mặt phức tạp nhìn cô.
Nam Diên mặt lạnh vững vàng tùy ý hắn đánh giá, nếu có thể bị hắn nhìn ra cái gì thì tính Nam Diên thua.
Rốt cuộc ngay cả cha mẹ ruột của cô cũng không biết cô nghĩ gì nữa mà.
Đại đa số người đều cho rằng Nam Diên là một đại lão cao lãnh mạnh mẽ, người ác không nói nhiều, có khả năng làm thì tuyệt đối không kéo dài thời gian.
Nhưng kỳ thật ngay từ đầu Nam Diên chỉ lười nói chuyện, sau đó phát hiện mình là mặt đơ trời sinh thì càng nói ít.
Đối phương nhìn chằm chằm một hồi, biết thành chủ đại nhân sẽ không nói cho hắn tin tức nào bèn từ bỏ giao lưu bằng ánh mắt, đi thẳng vào vấn đề:
- Bùi Nguyệt Oanh, ta chỉ hỏi nàng một câu, những lời nàng đã từng nói với ta có mấy phần thật mấy phần giả?
Nam Diên tận chức sắm vai nữ cặn bã, lãnh đạm nói:
- Khi thích ngươi thì lời nói đều là thật, nhưng lòng người dễ thay đổi.
- Ha hả, hay cho câu lòng người dễ thay đổi.
Cố Lan Chi cười châm chọc, bóng dáng rời đi quyết tuyệt lại lạnh nhạt.
- Đại nhân thật là tuyệt tình.
Cuối cùng dư lại Vân Vụ lắc đầu thở dài.
Hiện tại không còn ai, Nam Diên liền nghiêm túc đánh giá người này.
Khó phân nam nữ, yêu diễm tuyệt luân?
Cách trình độ đó còn khá xa mà.
Khi nhân loại yêu hóa thì nhan sắc sẽ tăng lên rất nhiều, khí chất cũng sẽ thay đổi, Nam Diên cảm thấy đại ma đầu 5 năm sau chính là người này.
Vân Vụ chắp tay:
- Cảm ơn đại nhân che chở mấy năm nay. Đại nhân, chúng ta sau này sẽ không...
Không đợi hắn nói xong, Nam Diên liền cắt ngang:
- Ngươi lưu lại.
Nét mặt nữ thành chủ cao thâm khó đoán.
Vân Vụ nghệch mặt ra.
Sững sờ một lát, trong lòng hắn sinh nghi.
Còn tưởng rằng vừa rồi là ảo giác, thì ra không phải.
Từ khi hắn vừa đến, vị nữ thành chủ này đã nhìn hắn, cái liếc mắt kia có chút không bình thường. Mà giờ phút này, người này nhìn chằm chằm hắn, ánh mắt đánh giá trần trụi kia làm trong lòng Vân Vụ sinh ra cảm giác quái dị.
- Đại nhân, vì sao thế?
Nam Diên sao có thể nói thật, liền thuận miệng bịa chuyện:
- Ngươi hiểu chuyện nhất, tiếp tục làm nam sủng đi.
Vân Vụ:...
Vân Vụ thiếu chút nữa không thể duy trì được ưu nhã thong dong.
Một thành chủ thành Tích Tuyết nho nhỏ mà dám vọng tưởng giữ hắn lại làm nhân tình?
Hơn nữa là tình nhân không thể gặp ai!
Trước kia dừng lại ở chỗ này chỉ vì vừa lúc cần mượn dùng thân phận nam sủng che lấp hành tung của hắn mà thôi, thêm nữa là nữ nhân này cũng khá đẹp nên mới chơi với nàng.
Hiện giờ người muốn tìm đã tìm được rồi, hắn không có thời gian chơi trò đóng vai gia đình nữa.
Ánh mắt Vân Vụ hơi trầm xuống, đang định trực tiếp huỷ hoại phủ thành chủ này mang tiểu quái thai đi, trong khoảnh khắc ấy đối diện với một đôi mắt đen thẫm.
Bùi Tử Thanh nằm trong lòng Nam Diên chợp mắt không biết khi nào mở bừng mắt, đang dùng ánh mắt sởn tóc gáy nhìn chằm chằm tên nam sủng được chính miệng nữ nhân giữ lại.
Vân Vụ đột nhiên cười.
Thú vị lắm.
Nguyên bản hắn cũng không ôm hy vọng gì lớn, rốt cuộc trong quá khứ tìm được những cái đó ném vào Ma Uyên vạn trượng thì chẳng ai bò lên được.
Nhưng đứa trước mắt này thì...