Hệ thống chỉ cần một giây là đã khóc.
Nếu như không biết thì còn tưởng rằng do Nam Nhiễm ức hiếp nó quá mức.
Làm hệ thống áp lực quá lớn.
Hệ thống vừa khóc vừa nói
【Ký chủ, cô có thể hủy bỏ hôn ước trước, sau đó lại tiếp tục ôm ôm ấp ấp với dạ minh châu. Nếu ký chủ có thể tuân thủ quy định, thì sẽ phát thêm một viên dạ minh châu cho cô. 】
Hệ thống ô ô một trận.
Nam Nhiễm bị ồn ào đến thoáng nhíu mày
"Đừng khóc."
Nàng vừa mở miệng, hệ thống lập tức im lặng.
Thật sự giống y như vòi nước, nói khóc liền khóc, nói dừng là dừng.
Tiểu Hắc Long lại nãi thanh nãi khí bổ thêm một đao
【Ký chủ, nếu như cô không tuân thủ, chân sẽ đau. 】
Vốn dĩ cho rằng quy định này sẽ không dùng đến.
Rốt cuộc ngoại trừ dạ minh châu, ký chủ cũng chưa từng để ai vào mắt.
Làm sao có thể thành thân với người khác được?
Cho nên sau khi đi vào thế giới này, Tiểu Hắc Long cũng không có nói với ký chủ.
Ai mà biết, cái tên gia chủ Nam gia trời đánh kia, thế nhưng lại dám giấu ký chủ đi làm mai.
Ô ô ô, suýt chút nữa là nó gặp họa rồi.
Hệ thống yên lặng ôm lấy cơ thể gầy yếu của mình.
Nếu ký chủ không chấp nhận những quy củ này, không chỉ mỗi ký chủ phải chịu trừng phạt.
Mà nó cũng vậy.
Nó sẽ biến đổi theo chiều hướng càng ngày càng thấp.
Nó không muốn!
Cứ như vậy, Nam Nhiễm vốn đã ngồi dậy, lại quay về nằm dưới gốc cây lần nữa.
Trời hôm nay càng ngày càng nóng.
Hiếm khi có được một nơi hóng mát tốt như dưới tàng cây này.
Buổi chiều, lúc hoàng hôn.
Đại sảnh Đường gia.
Đường Khô vẫn luôn ngồi ở trên ghế.
Đôi tay thon dài đặt lên đùi.
Khuôn mặt như đao khắc không có biểu tình gì.
Hờ hững lại cự tuyệt người tới gần.
Sảnh đường cực kỳ an tĩnh.
Hạ nhân đều đã rời đi.
Ngoại trừ hắn thì không còn ai khác.
Hắn vẫn luôn ngồi ở đó.
Từ lúc hoàng hôn cho đến khi mặt trời hoàn toàn xuống núi, bên ngoài cũng đã tối.
Nữ nhân kia vẫn không đến.
Môi hắn khẽ giương lên.
Rốt cuộc thì nàng cũng biết xấu hổ?
Không nghĩ tới nàng lại vội vàng như vậy, còn phái gia chủ Nam gia đến nhà.
Còn nói cái gì mà nguyện ý dùng hai tay dâng lên toàn