Bạc Phong đưa chiếc nhẫn kia tới trước mặt cô.
Nam Nhiễm khó được có chút hứng thú.
"Còn có loại dạ minh châu này?"
Bạc Phong đem chiếc nhẫn kia đeo lên ngón áp út của cô.
"Lắc lắc"
Bạn học Nam Nhiễm lắc lắc tay.
Tức khắc, hạt châu kia liền phát ra ánh sáng năm màu sáng rực.
Tiểu Hắc Long nhìn.
Đây là dạ minh châu?
Sao nhìn thế nào cũng không giống lắm nhỉ?
À, hệ thống thoáng có chút hoài nghi với thứ này.
Trái lại Nam Nhiễm.
Cúi đầu, lực chú ý luôn nằm trên chiếc nhẫn kia.
Vẫn chưa từng dời đi.
Trong chốc lát, hạt châu trong suốt oánh nhuận kia liền không phát sáng nữa.
Bạc Phong cầm ngón áp út của cô lên phẩy phẩy,
Tức khắc, ánh sáng năm màu càng thêm lóa mắt.
Bạc Phong:
"Muốn kết hôn hay không?"
"Được."
Bạn học Nam Nhiễm trả lời dứt khoát.
Ừm.
Cứ như vậy, vợ của Bạc Phong chính là dùng một trái bóng đàn hồi lừa được.
Hứng thú của Nam Nhiễm với bóng đàn hồi kia, tương đối lớn.
Hứng thú lớn đến mức hoàn toàn xem nhẹ người đưa bóng đàn hồi.
Cô ngơ ngác ngồi đó thưởng thức nửa giờ.
Không có việc gì liền lắc lắc ngón tay.
Chơi chơi.
Bạc Phong đè trái bóng đàn hồi chớp lóe chớp lóe trên tay cô xuống.
Nam Nhiễm ngẩng đầu,
"Làm gì vậy?"
Bạc Phong
"Buồn ngủ."
Nam Nhiễm bĩu môi,
"Em không muốn ngủ."
Bạc Phong
"Làm lạnh giường."
Nam Nhiễm hơi khựng lại.
Rốt cuộc, lực chú ý từ trên trái bóng chợt lóe chợt lóe kia rơi xuống trên người Bạc Phong.
Bạc Phong duỗi tay, ôm người vào ngực.
Cảm thụ được cảm giác lạnh băng lạnh lẽo trên người Bạc Phong tản mát ra.
Lực chú ý của Nam Nhiễm hoàn toàn bị hấp dẫn đi rồi.
Bạc Phong vừa thấy, liền ôm người chạy lên lầu.
*
Nam Nhiễm cùng Bạc Phong kết hôn.
Sau khi tốt nghiệp cấp ba, trưởng thành.
Luật pháp Đế Đô, mười tám tuổi chính là người trưởng thành, có thể ký kết hôn nhân.
Tin tức này vừa truyền ra.
Không biết oanh động bao nhiêu người.
Con trai độc nhất của Bạc gia ở Đế Đô.
Không ngờ tuổi còn trẻ lại kết hôn.
Một quãng lớn thanh xuân liền hao phí trên người một người phụ nữ?
Có không ít người không xem trọng cuộc hôn nhân này.
Chỉ cảm thấy Bạc Phong tuổi trẻ, chưa trải sự đời.
Về sau thấy nhiều phụ nữ, hai người này sớm muộn gì cũng sẽ ly
hôn.
Cho dù không ly, thì đợi đến khi sự xúc động này qua đi rồi.
Còn lại cũng chỉ là một đôi vợ chồng ngoài mặt, bằng mặt không bằng lòng mà thôi.
Chỉ là mọi người chờ rồi lại chờ.
Mười năm trôi qua.
Bạc Phong vẫn lạnh băng xa cách như cũ, không có một chút tin tức ngoài lề.
Ba mươi năm trôi qua.
Vẫn như thuở ban đầu.
Quả thực không tìm ra được bất cứ sơ hở nào.
Lại qua hai mươi năm.
Vợ chồng hai người song song qua đời.
Phu thê tình thâm vợ chồng ân ái, lưu truyền rộng rãi khắp Đế Đô.
·············
"Tích tích tích, hệ thống cải tạo Tiểu Hắc Long đang sửa chữa lỗ hổng."
Chờ đến khi Nam Nhiễm có ý thức.
Liền nghe được ngữ khí trẻ con của Tiểu Hắc Long.
Vừa mở mắt ra.
Liền nghe được bốn phương tám hướng bộc phát ra tiếng vỗ tay cùng tiếng thét chói tai kịch liệt.
"A a a a a! Khuynh Hàn Khuynh Hàn, cả đời Khuynh Thành.
Khuynh Hàn Khuynh Hàn, cả đời Khuynh Thành!"
"Ninh Dã, Ninh Dã, a a a a a! Điện hạ, điện hạ!"
Cô nhìn chung quanh.
Trên đài cao.
Được ánh đèn chiếu rọi.
Thanh âm của người dẫn chương trình cao vút.
"Được rồi, hiện tại mười cái tên trong top đầu đã có được.
Căn cứ theo khán giả bỏ phiếu, số phiếu cao nhất, hạng nhất, Ninh Dã."
Tiếng nói vừa dứt.
Tiếng hét chói tai lại vang lên hết lượt này đến lượt khác.
Sau đó, người dẫn chương trình lại nói:
"Hạng hai, Diệp Thanh Hàn."
"A a a a a a! Khuynh Hàn! Cố lên!"
Fans quá mức nhiệt tình, căn bản không nghe rõ được phần còn lại người dẫn chương trình đang nói gì.