Hệ thống hứng thú bừng bừng sắp xếp lại lần thu hoạch này, sau đó có chút bất mãn nói: “Tiếc là có ít thời gian quá, không gặt hái được nhiều lắm. Lý Y Y thật lời a.”
Rõ ràng hệ thống đã quên đợt tấn công từ Thiên Đạo. Giờ thì bắt đầu tham lam cảm thấy không đủ.
Phù Gia thờ ơ nói: “Lý Y Y? Lý Y Y còn sống à?”
Hệ thống: “Sao còn sống được, cô ta chết rồi, nhưng linh hồn của cô ta còn tồn tại. Mấy công đức đó Lý Y Y được hưởng hết.”
Đây là lí do tại sao mà hệ thống muốn Phù Gia sống lâu chút. Vì sống càng lâu thì càng thu thập được nhiều hơn. Nếu rời khỏi thế giới, thì không có cách nào thu gom được nữa.
Bọn họ là những kẻ chiếm giữ cơ thể của người khác.
Nếu bọn họ không ở thế giới đó, thì số công đức đó sẽ thuộc về Lý Y Y.
Hệ thống vừa nghĩ tới thì gấp đến cuống cuồng lên.
Phù Gia: “Ta tưởng ngươi ăn luôn linh hồn Lý Y Y chứ?”
Hệ thống: “Cô đang vu oan ta đó. Trông ta giống loại hệ thống tàn nhẫn hung ác lắm hả. Mục đích của chúng ta là vì thiên hạ, vì nhân dân, để họ có được cuộc sống tươi đẹp. Người ta là hệ thống tốt a.”
Phù Gia: “Ồ…” Không quan tâm lắm.
Nhưng mà hệ thống lại nhanh chóng vui vẻ nói với Phù Gia: “Đến xem lần này cô thu hoạch được gì nè. Số danh vọng và công đức cô kiếm được có thể lấy đi mua sắm đạo cụ á.”
Phù Gia tùy ý liếc nhìn bảng số liệu hệ thống làm.
Tên họ: Phù Gia
Tuổi: Không rõ
Chủng tộc: Không rõ
Công đức: 200
Danh vọng: 600
Đạo cụ: Không có
Phù Gia: “Chủng tộc đổi thành nhân loại, 18 tuổi”
Hệ thống: “Sao cô lại cố chấp với cái chủng tộc vậy nè. Mà chuyện đó không quan trọng, quan trọng là cô có muốn mua đạo cụ không. Ở chỗ tôi có rất nhiều loại đạo cụ.”
Trước mặt Phù Gia xuất hiện một cái giao diện trong suốt, trên đó có rất nhiều đạo cụ với các chức năng khác nhau, hào quang vạn người mê, bùa nguyền rủa, đao, kiếm, côn, công pháp tu tiên…
Phù Gia nhìn sơ lược liền thu hồi ánh mắt, hệ thống hỏi: “Không thích hả, cô xem thêm vài
lần đi.”
Hệ thống cực kỳ muốn kiếm công đức từ Phù Gia.
Phù Gia: “Không có hứng thú, thế giới sau nhớ tìm cơ thể khỏe mạnh chút.”
Thân thể yếu đuối, trụ thời gian dài sẽ rất lạnh.
Hệ thống không thèm nghĩ ngợi, trả lời: “Okay, tôi chắc chắn sẽ tìm cho cô một cơ thể có sức khỏe tốt.”
Thế giới này thời gian quá ít, còn nhiều công đức như vậy, nhiều danh vọng như thế mà!
Hệ thống nhìn Phù Gia: “Hay là cô đổi bộ quần áo mới đi, quần áo cô mặc hiện giờ lộ ra không ít chỗ.” Nó chỉ che những chỗ cần che thôi, đồi phong bại tục a.
Hệ thống bắt đầu giới thiệu: “Tôi có những bộ áo quần cực kỳ xinh đẹp, đủ các phong cách, cổ kim nội ngoại* có hết.”
*Cổ kim nội ngoại: từ cổ xưa đến hiện đại, từ trong nước đến ra nước ngoài.
Phù Gia: “Ta thích mặc vậy.”
Hệ thống: “Mặc thêm quần áo thì sẽ ấm áp hơn đó.”
Phù Gia: “Đâu, cho ta xem thử.”
Hệ thống: “Có liền.”
Phù Gia hỏi: “Cái gì ấm nhất?”
Hệ thống: “Áo lông.”
Phù Gia: “Ừm, vậy thì áo lông đi.”
Phù Gia mặc áo lông vào, cẩn thận cảm nhận một lát, thất vọng nói: “Không ấm, không ấm miếng nào luôn á.”
Hệ thống: “Có muốn thử loại quần áo khác không?”
Phù Gia không còn hứng thú: “Không cần.” Không có gì xài được.
Hệ thống còn tính nói mấy câu, Phù Gia thẳng thừng cắt ngang lời nó: “Câm miệng, đi thế giới mới đi.”
Hệ thống:…
Tại sao ký chủ còn hung dữ hơn cả ta a?!
Thôi được rồi, tha thứ cho cô đó.
Phù Gia: “Phải là cơ thể khỏe mạnh.”
Hệ thống: “Ta biết, tìm thấy rồi, bây giờ ngay lập tức đi cưu chiếm thước… Đi nào, đi tiểu thế giới.”
Phù Gia vui vẻ tiến vào một cơ thể mới. Tiếp đó bị người ta thô lỗ kéo đi, đôi chân lê lết trên nền đất lạnh lẽo.
Phù Gia:????