Vệ An Huyên thấy tổng giám đốc tâm tình tốt, tâm tình của bản thân cũng theo đó tốt hơn. Bất quá cô giấu nhẹm tâm tư của mình, không có ý định đề Lộ Thiệu Quân biết.
Cô đặt văn kiện trước mặt Lộ Thiệu Quân. Lộ Thiệu Quân ký tên, ngẩng đầu nhìn Vệ An Huyên, nghĩ đến người này tốt xấu gì mình cũng dùng khá thuận tay. Khi đó trong bệnh viện, mình nói như vậy với một nữ hài tử quả thực hơi nặng.
Lộ Thiệu Quân ho khan một tiếng, ôn hòa nói: "Vệ bí thư, trước đó trong bệnh viện cảm xúc tôi không tốt, có vài câu nói hơi khó nghe, mong cô không cần để trong lòng."
Vệ An Huyên bỗng nhiên ngẩng đầu, có chút không thể tin nhìn Lộ Thiệu Quân. Khoé mắt không kiềm chế được liền đỏ lên, đôi mắt tràn ngập hơi nước, suýt nữa là khóc lên. Vệ An Huyên vội vàng cúi đầu xuống. Trong lòng tuôn ra một cỗ ngọt ngào, phảng phất một dòng nước ngọt ngào chảy qua, nội tâm vừa ấm áp vừa ngọt ngào.
Cô rất ít khi được Lộ Thiệu Quân đối xử ôn hoà, Lộ Thiệu Quân chỉ xem cô như nhân viên bình thường làm việc chung. Khi nghe hắn nói như vậy, khiến Vệ An Huyên thụ sủng nhược kinh*.
*Thụ sủng nhược kinh: được đối xử tốt nên vừa vui vừa sợ.
Lộ Thiệu Quân kết hôn khi còn rất trẻ, chỉ trách cô đã không gặp hắn sớm hơn.
Nếu như gặp được nhau sớm một chút...
Lý Y Y chỉ là người bình thường, hơn nữa còn là một bệnh nhân. Lộ Thiệu Quân vẫn cưới nàng, nếu như sớm một chút...
Bây giờ Vệ An Huyên đã có thể hiểu rõ những gì cổ nhân viết, quân sinh ta chưa sinh, ta sinh quân đã lão, có bao nhiêu tiếc nuối cùng thẫn thờ.
Vệ An Huyên không biết đã ghen tị với Lý Y Y bao nhiêu lần, có thể được Lộ Thiệu Quân đối xử hết lòng. Vệ An Huyên đã sớm không giận Lộ Thiệu Quân trách mắng trước đó, nhưng đối phương lại để trong lòng, thật khiến người ta cảm thấy bất ngờ, ngọt ngào.
Lộ Thiệu Quân thấy Vệ An Huyên cúi đầu muốn khóc, không khỏi đau đầu, bí thư của hắn lại bị gì nữa đây?
Trái tim được làm bằng thủy tinh sao!
Vệ An Huyên nhanh