【 Wow, đại đại, ngươi vừa rồi mơ mơ màng màng một chút, cư nhiên trong nháy mắt trở thành một phú nhị đại rồi.
Thẩm Lâm Thần đối với đại đại, thật là chân ái! 】 444 ở trong đầu Lục Sanh lung lay xoay hai vòng, thật vất vả lắm mới thoát khỏi trạng thái che chắn, sắp nghẹn chết nó.
Lục Sanh không có trả lời nó, cậu nhìn Thẩm Lâm Thần, cắn chặt môi dưới, vô cùng gian nan mà phun ra mấy chữ, "Tại sao?""Cái gì tại sao?" Thẩm Lâm Thần duỗi tay nhẹ nhàng vuốt ve những sợi tóc vướng trên má, tay anh ta đặt trên eo, đem cả người cậu ôm vào trong lòng.
Lục Sanh cả người bủn rủn, căn bản không chút sức lực, dứt khoát dựa vào ngực anh ta, đáy mắt kinh ngạc cơ hồ mau sắp tràn đầy ra ngoài.
Một phần văn kiện kết hôn, chẳng phải đây là muốn đem tất cả mọi thứ mà anh ta sở hữu đều hai tay đưa cho cậu?! "Thẩm Lâm Thần, anh không sợ tương lai tôi khác đi tìm người mới, một chân đem anh đá đi?" Văn kiện thỏa thuận có một điều khoản chỉ cần ly hôn, Thẩm Lâm Thần sẽ mình không rời khỏi nhà, căn bản không có viết bởi vì ai, và nguyên nhân gì mà dẫn đến ly hôn.
Chẳng phải ngày nào đó nếu cậu không cần Thẩm Lâm Thần nữa, gia hỏa này liền trở thành hai bàn tay trắng sao, thật là đầu có vấn đề mới có thể phác thảo một văn kiện kết hôn như vậy đi? Bàn tay Thẩm Lâm Thần đặt trên eo tay cậu hơi hơi xiết chặt một chút, "Bảo bối em đã có tôi, còn muốn đi tìm người mới? Khẩu vị của em đều bị tôi dưỡng thành, em xác định đi tìm người mới, những người khác có thể thỏa mãn được em?" Anh ta nói xong, thuận thế ở dưới thân Lục Sanh hơi hơi cọ cọ vài cái, rõ ràng không có giương cờ, nhưng vẫn còn có cảm giác tồn tại! Lục Sanh khóe miệng hơi giật giật, rõ ràng cậu đang nói chuyện quan trọng, cái người lưu manh không biết xấu hổ lại cố tình đụng chạm lung tung.
"Thẩm Lâm Thần, tôi đang cùng anh nói chuyện nghiêm túc, anh đem tất cả tài sản trên danh nghĩa của anh đều chuyển sang tên tôi, thật sự không sợ tôi đá anh sao?" "Em sẽ không làm như vậy, tôi tin tưởng vào ánh mắt của mình!" "Anh! ! "