"Trong tình yêu, người lụy tình là người đau thương, cho dù cô ấy có yêu thương nam chủ đến cỡ nào, có gia thế đến cỡ nào, xinh đẹp và tài năng hơn nữ chủ như thì cô ấy vẫn mãi là nữ phụ trong câu chuyện của chính mình, những oán hận trong cô ấy đã đưa cô ấy đến nơi có thể thay đổi vận mệnh của chính mình"
Thế kỷ XXV
Tồn tại một nơi có thể giúp thay đổi số mệnh nữ phụ và thực hiện ước vọng của cô ấy, nơi đấy được xứng danh là Nhân Sinh Mộng.
Nhân Sinh Mộng bề ngoài chỉ đơn thuần là một tiệm sách cổ cũ kỹ vắng người tới lui, thậm chí có người còn không biết đến sự hiện hữu của nó.
Nhưng thực chất nơi đây lại ẩn chứa rất nhiều điều bí ẩn.
Khả Lạc là chủ nhân bất đắc dĩ ở nơi đây.
Diễm áp quần phương là cụm từ có thể diễn tả vẻ đẹp của cô.
Với vẻ ngoài xinh đẹp, mái tóc đen dài mượt mà, đôi mắt màu đen huyền sâu thẳm, cùng đôi môi trái tim đỏ tự nhiên làm cô thu hút hơn, vừa yêu kiều quyến rũ lại dễ khiến người khác yêu mến ngay.
"Leng keng leng keng—–" - Tiếng chuông reo liên hồi.
Hồ ly Tiểu Cửu là một con cửu vĩ hồ phụ giúp cô canh quản nơi đây, nó từ đâu lại xuất hiện nhảy cẩn lên tay cô.
- Lạc Lạc, có người tới! Lại sắp có nhiệm vụ cho cô rồi! - Nó giở giọng cao ngạo vốn có mình nói đồng thời nguây nguẩy cái đuôi.
Bước vào là một cô gái có gương mặt tiều tụy đến thương tâm, nhỏ giọng hỏi:
- Xin hỏi, đây có phải là nơi thực hiện nguyện vọng của nữ phụ không?
Khả Lạc nhìn cô gái trước mắt mình:
- Đúng vậy, ngươi là linh hồn nữ phụ đã nhập vào thể xác cô ấy? Nói đi, cô có nguyện vọng gì?
Cô ấy gật đầu, nói với giọng chắc nịch nói.
- Vâng, tôi muốn cô giúp tôi vạch trần bộ mặt thật của Lý Nhược Vân, bảo vệ gia đình tôi và Quân Hàn.
Khả lạc nhướng mày:
- Quân Hàn?
Đôi mắt cô gái thoáng lên sự bi thương lại đau lòng, nhấp môi đáp:
- Vâng, anh ấy là thanh mai trúc mã của tôi.
Khả Lạc híp mắt yêu nghiệt nhìn nữ phụ tội nghiệp trước mắt:
- Được, nhưng tôi giúp cô ngược lại cô phải đưa tôi món đồ quý giá nhất của cô cho tôi.
Cô ấy gật đầu:
- Được, tôi đồng ý! Miễn có thể làm đúng nguyện vọng bấy lâu nay của tôi thì cái gì cũng được:
- Thành giao.
"Tingggg—–"
"Truyền tải hoàn tất"
Trong căn phòng tối, có một luồn ánh sáng nho nhỏ lóe lên rồi dần biến mất, cô gái người nhỏ nhắn đang ngủ trên giường thì nhướn chân mày khó chịu, vẫn đang mơ màng.
Khả Lạc ngái ngủ lên tiếng hỏi:
- Ân, vậy là xuyên qua rồi phải không?
Con hồ ly Tiểu Cửu mờ ảo hiện ra nằm trên người cô:
- Đúng, ngươi có muốn nghe cốt truyện hay không?
Cô mặc kệ lời Tiểu Cửu, nhắm mắt ngủ:
- Không, để sáng mai đi.
Ngủ quan trọng hơn.
"Đúng là cái đồ con heo" - Tiểu Cửu khinh thường nhìn cô.
Sáng hôm sau, Khả Lạc tỉnh giấc liền bật dậy chạy lại gương xem nhìn ngắm gương mặt, không biết vẻ mặt của cô nữ phụ tội nghiệp này ra sao mà bị hành ghê gớm vậy.
Gì đây?
Khả Lạc ngẩn ngơ nhìn gương mặt trong gương, không kìm lại được liền thốt lên lời khen ngợi:
- Dễ thương quá!
Trong gương là hình ảnh cô gái mang nét đẹp của sự dễ thương, trong sáng như một tiểu thiên sứ.
Làn da trắng mềm mại như búng ra sữa, môi trái tim chúm chím hồng hào.
Đặc biệt là đôi mắt màu đen nhánh to tròn như chứa cả vũ trụ trong đấy.
Cô nàng này chiều cao cũng khiêm tốn tầm cỡ một mét sáu.
- Úi mẹ ơi...!- Tiểu Cửu bất ngờ hiện ra trước mắt cô làm cô giật mình.
Khả Lạc sau khi định thần lại thì nhìn Tiểu Cửu nói:
- Nè cái con hồ ly kia, ngươi làm gì xuất hiện đột ngột trước mặt ta vậy hả?
Tiểu Cửu mặt khinh đáp lời cô:
- Ai biết ngươi đưa cái bản mặt vô đây đâu mà né, ngươi làm như ta muốn nhìn bản mặt ngươi lắm không chừng.
Khả Lạc xắn tay áo lên như chuẩn bị đi đánh giặc, cô nhìn Tiểu Cửu nói:
- Ngươi nói gì? Có ngon nói lại ta nghe.
"Chết rồi, rút quân" - Tiểu Cửu chảy mồ hôi hột nghĩ trong lòng, quân tử trả thù mười năm chưa muộn.
Tiểu Cửu như liếc như không nhìn Khả Lạc:
- Ta đến truyền tải cốt truyện cho ngươi hay ngươi muốn làm nhiệm vụ mà không có cốt truyện?