Trịnh Nhật Hinh đưa Khả Lạc đến trước đồn cảnh sát, Khả Lạc bước ra khỏi xe, cô nói với Trịnh Nhật Hinh:
- Đợi em một chút, em sẽ quay lại ngay.
Trịnh Nhật Hinh khẽ gật đầu, nhìn bóng dáng Khả Lạc rời đi, lúc này Trịnh Nhật Hinh đưa tay che đôi mắt, cảm nhận dòng cảm xúc lo lắng, bất an trỗi dậy trong người, cô thầm đặt câu hỏi: " Tại sao mình lại quan tâm đến Hạ Nhiên như vậy? Chắc là do cô gái nhỏ này là trợ lí của mình, phải, nhất định là như thế.
" Trịnh Nhật Hinh tự trả lời bản thân, dù cô vẫn biết đáp án đó không phải là đáp án cuối cùng của chính trái tim cô.
Chốc lát sau, Khả Lạc đã bước ra khỏi đồn cảnh sát, cô lên xe, Trịnh Nhật Hinh khởi động xe đưa Khả Lạc về.
Trên suốt đoạn đường, hai người kể nhau nghe những câu chuyện thú vị, cùng nhau cười đùa vui vẻ.
Đến nhà Khả Lạc, cô nói lời tạm biệt Trịnh Nhật Hinh rồi vào nhà.
Khả Lạc rón rén vào nhà để không làm bà Tiêu tỉnh giấc, vừa đến phòng mình, cô liền tấn công chiếc giường mềm mại, chìm vào giấc ngủ nhanh chóng.
......................
Sáng hôm sau, Tiết Dung bừng tỉnh giấc, cô ta như vừa trải qua một cơn ác mộng, cô mơ thấy Khả Lạc bóp cổ cô ta, rồi rạch mặt cô ta, còn phát hiện ra việc xấu của cô ta.
Tiết Dung cố trấn tĩnh bản thân rằng đó chỉ là giấc mộng, nhưng khi cô ta đến trước gương trang điểm thì thấy trên má phải cô ta có một vết sẹo chưa lành, Tiết Dung hốt hoảng, lo lắng trong lòng:" Vậy đó không phải là giấc mơ.
"
Nhưng rồi nữ chủ vẫn đối mặt với sự thật, Tiết Dung đến công ty như mọi ngày.
Vừa đến trước cổng công ty, cô ta thấy Khả Lạc đang đi cạnh Trịnh Nhật Hinh, nếu là thường ngày cô ta chắc chắn sẽ lên tiếng mỉa mai, nhưng bây giờ Tiết Dung chỉ muốn trốn chạy khỏi tầm mắt của Khả Lạc.
Chợt lúc này có xe cảnh sát ập tới, vị cảnh sát đó lên tiếng hỏi:
- Vị nào là Tiết Dung?
Một vị đồng nghiệp chỉ vào Tiết Dung, đáp:
- Là cô ấy.
Vị cảnh sát đấy bước tới phía Tiết Dung, còng tay cô ta vào chiếc còng số 8, Tiết Dung bàng hoàng, cô cố gắng giãy giụa, lên tiếng quát vị cảnh sát:
- Thả tôi ra, tại sao lại bắt tôi? Anh mau thả tôi ra ngay.
- Cô Tiết, chúng tôi được báo là cô có tham gia vào vụ giết người, xin cô hợp tác với chúng tôi về điều tra.
Nói rồi, Tiết Dung bị áp giải lên xe cảnh sát, cô ta căm hận nhìn về phía Khả Lạc, chửi mắng:
- Đồ tiện nhân, nhất định là cô hãm hại tôi, đê tiện.
Trịnh Nhật Hinh thấy vậy liền kéo Khả Lạc ra sau lưng mình, bảo hộ cô.
Sau khi xe cảnh sát rời đi, mọi người trong công ty quay về chỗ làm.
Mấy ngày sau, vài người trong công ty đồn nhau rằng Tiết Dung cấu kết với tên giang hồ để giết người nhưng không thành, tên đó lãnh án 18 năm tù, Tiết Dung cũng lãnh án 15 năm tù.
Khả Lạc đang sắp xếp lại sấp tài liệu thì nghe tiếng bàn tán, cô nở nụ cười, Tiểu Cửu bay ra ngồi trên bàn làm việc của Khả Lạc, nó bĩu môi:
- Ngươi cũng ít có ác, để nữ chủ phải ở tù hơn 10 năm.
Ngay độ tuổi thanh