Khả Lạc rảo bước dọc trên cái lề đường, mắt cô nhìn xung quanh, Tiểu Cửu thắc mắc hỏi Khả Lạc:
- Ngươi định làm thêm ở đâu?
Dường như Khả Lạc đã tìm thấy nơi cần tìm, ánh mắt cô sáng rỡ, cô chỉ tay về phía tiệm bánh ngọt ở phía trước, đáp:
- Tìm thấy rồi, tiệm bánh Hy Vọng.
Hôm trước, ta thấy nơi này đang tuyển nhân viên.
Tiểu Cửu gật gù, Khả Lạc băng qua đường, tiến đến tiệm bánh ngọt đó, cô vừa định nắm tay cầm cửa thì cửa tự mở hướng vào trong, Khả Lạc ngơ ngác nhìn nam nhân mặc vest đen phẳng phiu trước mắt, Lâm Chính Thần cũng có chút bất ngờ khi gặp Khả Lạc, anh gật đầu chào hỏi.
Lúc này, chủ tiệm bánh tiến đến vỗ vai Lâm Chính Thần, cười đùa dặn dò:
- Bánh này nhớ về là ăn liền đấy, để lâu thì không ngon đâu, biết chưa Tiểu Thần.
Lâm Chính Thần gật đầu, vị chủ tiệm hướng mắt nhìn Khả Lạc, cười tươi:
- Chào mừng quý khách, tiểu cô nương muốn mua bánh gì?
Khả Lạc xua xua tay, lễ phép lên tiếng:
- Cháu nghe nói ở đây đang tuyển nhân viên, nên đến để xin thử việc ạ.
Lâm Chính Thần nheo mắt, anh nhìn sang chủ tiệm bánh, nói:
- Chú Khúc, chú nhận cô ấy vào làm đi.
Chủ tiệm Khúc và Khả Lạc đồng thời nhìn sang Lâm Chính Thần, thấy vậy, anh nói tiếp:
- Cô ấy là học sinh của con.
Chú Khúc cười, vỗ vỗ lưng Lâm Chính Thần, nói nhỏ vào tai anh:
- Ta cứ ngỡ cô bé này là bạn gái của con.
Con mà lại để bạn gái mình đi làm thêm là tệ lắm đấy.
Lâm Chính Thần không đáp lời, anh chỉ nhẹ cúi đầu chào rồi rời đi.
Khả Lạc đưa mặt nhìn chủ tiệm bánh, là một ông lão ngoài 50 tuổi, trông ông còn khá minh mẫn, gương mặt hiền từ.
Vị chủ tiệm lau tay mình vô áo, rồi đưa ra phía trước, nói:
- Chú là Khúc Lâm, cháu cứ gọi là chú Khúc đi cho chú có cảm giác mình vẫn còn trẻ, rất vui được gặp cháu.
Khả Lạc nhanh chóng đưa tay ra bắt tay với chủ tiệm, cô cười đáp:
- Cháu là Vũ Lạc Nguyệt, rất vui được gặp chú.
Cô và chú Khúc trò chuyện về công việc trong tiệm một hồi thì cô bắt tay vào làm việc ngay.
Khả Lạc thường sẽ đứng ở quầy bánh, lâu lâu thì sẽ phụ các nhân viên khác chạy bàn, lúc bếp trưởng quá bận thì cô sẽ vào bếp phụ họ một tay.
Kết thúc một ngày làm việc bận rộn, tối đó, chú Khúc mang lên một đĩa bánh ngọt lớn cho các nhân viên trong tiệm ăn, Khả Lạc đưa mắt nhìn chú Khúc, lên tiếng hỏi:
- Chú Khúc, chú quen biết với Lâm lão sư sao?
Chú Khúc nghe cô hỏi thì gật đầu, chú ấy kéo ghế ra, ngồi vào bàn mà Khả Lạc đang ngồi, cười nói:
- Cha Tiểu Thần là bạn thân chú, tiếc thay cha mẹ thằng bé mất sớm, để thằng bé thiếu thốn tình cảm quá mức.
Khả Lạc thở dài, cô nhìn sang chú Khúc, thắc mắc:
- Chú gặp vợ con của Lâm lão sư chưa ạ? Sao cháu chưa thấy vợ thầy ấy bao giờ cả.
Chú Khúc bật cười, đáp:
- Tiểu Thần trông già như vậy chứ chưa có vợ con đâu, thằng nhóc đấy cứ bảo là còn sớm mà, 27 tuổi