Edit: NN
Beta: Khả Duyên
- ---------❤----------
Mười ngày sau, Thẩm Thu Bạch xuất viện, tạm thời hắn vẫn không thể nói chuyện, cũng không biết sau này có thể hồi phục được như cũ hay không.
Sở Liên nhanh chóng bị khởi tố với tội danh cố ý gây thương tích, xét thấy hành vi đâm người trọng thương đặc biệt nghiêm trọng, cuối cùng bị phán xử mức án có thời hạn hai mươi năm tù. Thời gian thi hành án này giống hệt với mức án của viện trưởng Dương trong vụ trung tâm kiểm soát hành vi, trùng hợp như thể đã được vận mệnh sắp đặt.
Trong lúc đó, Thu Vãn tiếp tục nỗ lực luyện tập chuẩn bị cho thi đấu Olympic, còn Lâm Ngọc là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Đội bơi lội đã đến nước A nhận đặc huấn, trong khoảng thời gian này hai người không thể gặp nhau, chỉ có thể cách sông cách biển mà nhung nhớ, rồi biến nỗi nhớ thành động lực.
Thời gian trôi qua mau, khi nắng hè gay gắt bao phủ trên mặt đất, xua tan mây trắng, Đại hội Thể thao Olympic bốn năm một lần cuối cùng cũng khai mạc!
Kỳ Olympic lần này được tổ chức tại một thành phố ven biển ấm áp và xinh đẹp của Nam Mĩ, nổi tiếng với ngọn núi Angel và bãi biển cát trắng dài hàng chục km, là một địa điểm du lịch thu hút khách thăm quan từ khắp nơi trên thế giới. Nhưng cho dù là vậy, thì hoàn cảnh địa lý hay điều kiện khí hậu đều rất khác so với trong nước, chênh lệch múi giờ giữa hai người là mười hai tiếng, ngày đêm không đồng nhất.
Để cho nhóm vận động viên có thời gian thích ứng, Đội bơi lội quyết định đưa các tuyển thủ hạt giống đến địa điểm tổ chức thi đấu trước. Lâm Ngọc cũng kết thúc đợt huấn luyện ở nước A, đến khách sạn còn sớm hơn so với đội tuyển vài ngày.
Đương nhiên Thu Vãn cũng ở trong nhóm tuyển thủ hạt giống. Ngày mà máy bay đáp xuống, Lâm Ngọc chờ ở đại sảnh đón cô, vừa nhìn thấy cô đã hào hứng chạy đến, không thèm để ý đến ánh mắt của người khác, ôm chặt lấy Thu Vãn.
"Anh nhớ em đến mức nhìn thấy người thật mà cứ ngỡ như đây là ảo giác." Lâm Ngọc lẩm bẩm.
"Em mới thấy ảo giác thì có, sao anh đen như thế hả, trả Lâm Ngọc lại cho em."
Thu Vãn vẫn thường gọi video với anh, nhưng nhìn qua màn hình điện thoại cảm giác không quá rõ, giờ vừa thấy Lâm Ngọc đen sắp thành cục than, cô liền không nhịn được cười.
"Anh cũng đành chịu rồi, ngày nào cũng huấn luyện ngoài trời, sắp phơi nắng thành hình ảnh đen trắng rồi, nhưng mà trông anh như vậy càng nam tính hơn phải không?"
Thu Vãn từ chối cho ý kiến, hỏi anh: "Mấy ngày nay anh đã thích ứng chưa? Nơi này nóng quá, nhìn mặt trời bên ngoài em chẳng muốn đi đâu hết."
"Nơi này cũng gần nước A, khí hậu tương tự nhau, cũng không có chênh lệch múi giờ, anh thích ứng cả mấy tháng nay rồi. Em lo cho mình đi, hai ngày nay phải làm quen với chênh lệch thời gian đó." Anh nói khẽ bên tai Thu Vãn: "Anh sẽ ở bên cạnh em."
Huấn luyện viên bộ môn bóng bàn đứng cách đó không xa, nhìn hai người rồi cười nói với huấn luyện viên đội bơi lội: "Nếu đôi Kim Đồng Ngọc Nữ trong đội các anh đều có thành tích tốt, được bên truyền thông quảng bá lần nữa thì đội các anh đúng là vinh quang rạng rỡ."
Cách nhìn của hắn không sai, Thế vận hội Olympic không chỉ là chiến trường của các vận động viên mà còn là võ đài tỷ thí của đám nhà báo phóng viên. Trước khi thi đấu, dư luận đã bắt đầu khẩu chiến rồi, hơn nữa cặp đôi Lâm Ngọc và Thu Vãn vẫn luôn là tâm điểm chú ý của giới truyền thông trong nước.
Ngày 8 tháng 8, thời tiết thuận lợi, trên bầu trời xanh không mây, thế giới cùng chào đón ngày thi đấu đầu tiên của Thế vận hội Olympic. Theo quy định, bộ môn thi đấu đầu tiên là bắn súng, biểu hiện của vận động viên nước họ rất xuất sắc, tiếc là đối đầu với tuyển thủ nước A phong độ càng ổn định hơn, cuối cùng để vuột mất huy chương vàng trong tiếc nuối. Các hạng mục còn lại sau đó, đoàn thể thao Trung Quốc cứ như trúng tà, liên tiếp gặp phải bất lợi.
Họ vẫn chưa đoạt được huy chương vàng đầu tiên, áp lực đặt lên nhóm vận động viên thi đấu ngày thứ nhất càng lúc càng lớn. Thu Vãn cũng thi đấu hạng mục 400m bơi hỗn hợp trong hôm nay.
Trong vòng đấu loại cô thi đấu rất tốt, với thành tích 4"31""79 đã phá kỷ lục thành tích cá nhân tốt nhất, cũng để cho tuyển thủ các nước phải chú ý tới con hắc mã là cô. Vì hạng mục 400m hỗn hợp không có vòng bán kết, cuối cùng cô bước thẳng vào trận chung kết với vị trí thứ hai.
Nhưng đây chỉ là hạng mục phụ của cô, hy vọng đoạt huy chương vàng thật quá xa vời.
Dù vậy, vào buổi tối diễn ra trận chung kết, không chỉ có ban lãnh đạo trung tâm bơi lội lần lượt xuất hiện, ngay cả người đứng đầu trung tâm thể thao cũng đến xem thi đấu. Lần này, họ nhất định phải có được huy chương vàng đầu tiên, trấn áp sự nóng nảy của truyền thông trong nước cùng dư luận từ khán giả. Dù họ không quá tin tưởng Thu Vãn nhưng vẫn hy vọng cô có thể tạo ra kỳ tích.
Lúc này, Thu Vãn đã đứng ở vị trí xuất phát, cô biết Lâm Ngọc đang ở trên khán đài cổ vũ cho cô, không chỉ có anh mà còn có các huấn luyện viên, đồng đội cùng với các khán giả. Cô thở sâu, trong lòng lại bình tĩnh lạ thường, trong bình tĩnh lại ấp ủ một nỗi niềm hưng phấn, hơn hai năm, cuối cùng cô cũng có cơ hội hoàn thành chấp niệm của nguyên chủ.
Năm nay cô hai mươi tuổi, đây là lần đầu tiên cô tham dự Thế vận hội Olympic, giờ đang là thời kỳ hoàng kim của cô. Nếu lần này thất bại, cô chỉ có thể chờ đến kỳ Thế vận hội của bốn năm sau, tuổi càng lớn, trạng thái thi đấu cũng trượt dần. Thu Vãn không muốn cá cược, không muốn ký thác hy vọng vào kỳ thi đấu tiếp theo, cô nhất định phải cố gắng hết sức mình, dù cho đây chỉ là hạng mục phụ!
"Đoàng ——"
Tiếng súng hiệu lệnh xuất phát vang lên.
Các tuyển thủ theo lệnh lao vào trong nước, Thu Vãn ở đường bơi thứ ba, bên trái cô là đương kim vô địch Lily, người nắm giữ kỷ lục thế giới, hiện giờ tuổi cũng đã khá lớn, nhưng thực lực vẫn mạnh mẽ không thể khinh hường. Bên phải cô là người đứng đầu trong vòng đấu loại - Megan, nghe nói cô ấy đã thi đấu ở mùa giải này với thành tích 4"27"", là tuyển thủ hứa hẹn có khả năng đoạt ngôi vị quán quân nhất.
Kết thúc giai đoạn lặn, Thu Vãn hơi tụt lại sau Megan, cô dồn sức vào hai cánh tay, tựa như một con bích ưng lao vào trong nước, lại giống như một cánh bướm sắp vỗ cánh bay lên.
Hiện tại trong nước đang là 9 giờ sáng, hôm nay vừa đúng là cuối tuần, nhờ truyền thông tiếp lửa quảng bá, hàng ngàn hộ gia đình đều theo dõi trận đấu này qua màn ảnh nhỏ.
Vương Lâm là một người yêu thích bơi lội, cậu ta bỏ qua việc ngủ nướng, cố ý dậy sớm cùng xem phát sóng trực tiếp trận đấu với ba của cậu ta.
Giọng nói của bình luận viên phát ra từ TV: "Trong vòng đấu loại diễn ra vào buổi sáng ngày hôm nay, Thẩm Thu Vãn thi đấu vô cùng tốt, tự phá kỷ lục thành tích cá nhân xuất sắc nhất, chúng ta cùng hy vọng cô ấy cũng có thể thi đấu xuất sắc như vậy trong trận chung kết."
Một vị khách quý khác nói: "Bây giờ chúng ta đều có thể thấy cô ấy đang bơi rất nhẹ nhàng, tư thế bơi bướm chuẩn như động tác trong sách giáo khoa vậy. Nghe huấn luyện viên của cô ấy nói trong thời gian tập huấn cô ấy vô cùng nỗ lực, mỗi ngày bơi từ hai đến ba vạn mét."
Bình luận viên nói: "Đúng vậy, vì thế một năm qua thành tích của cô ấy tiến bộ rất nhanh. Thật ra chúng tôi đã đề cập từ trước, hạng mục ưu thế của cô ấy là bơi ếch và bơi tự do, còn Megan lại mạnh về bơi bướm và bơi ngửa, thế nên lúc này khoảng cách giữa hai người đang dần kéo dài, Thẩm Thu Vãn tạm thời xếp ở vị trí thứ tư."
Lúc này ba
của Vương Lâm bất mãn nói: "Cô gái này có vẻ không được rồi, khoảng cách với mấy người kia quá xa."
"Ba đừng vội, đây là bơi hỗn hợp, phải bơi bốn tư thế. Megan mạnh về bơi bướm, cũng chỉ có 100m cho cô ta biểu diễn thôi, đợi đến hạng mục ưu thế của Thẩm Thu Vãn thì cô ấy có thể đuổi theo kịp rồi."
Lời này vừa nói xong, bơi bướm kết thúc, Thu Vãn nhẹ nhàng xoay người, tầm mắt thay đổi, cô không thể nhìn thấy tuyển thủ ở hai đường bơi bên cạnh, chỉ có thể nhìn thấy ánh đèn chói lọi trên đỉnh đầu.
Bơi ngửa, vẫn không phải là thế mạnh của Thu Vãn, nhưng hôm nay trạng thái của cô cực kỳ tốt, hai tay quạt nước vô cùng mạnh mẽ, sóng nước liên tiếp lan ra trước mặt cô, tựa như có luồng linh khí xông vào làn da cô, cho cô dũng khí quyết đoán vượt Trường Giang vạn dặm.
"Sao lại có một người nữa vượt lên trên cô bé kia rồi?" Ba Vương khó hiểu.
Đúng lúc bình luận viên nói: "Bây giờ Thẩm Thu Vãn đang ở vị trí thứ năm, hôm nay ở hạng mục bơi ngửa cô ấy tích cực hơn rất nhiều so với khi thi đấu vòng loại, tôi thấy rằng dù là tuyển thủ lần đầu tiên tham dự Olympic, cô ấy hoàn toàn không quan tâm đối thủ bên cạnh là quán quân Thế vận hội Olympic kiêm người nắm giữ kỷ lục thế giới, chỉ chuyên tâm thi đấu theo chiến thuật mà huấn luyện viên đề ra, nắm bắt được tiết tấu của mình là ổn."
Khách quý bổ sung thêm: "Đúng vậy, nhất định không được rối loạn, phải giữ vững tinh thần ổn định."
Trong lúc họ nói chuyện, Thu Vãn một lần nữa thay đổi tư thế bơi.
Khách quý giới thiệu ngay sau đó: "Vừa rồi chúng tôi đã phân tích qua về đặc điểm kỹ thuật của Thẩm Thu Vãn, cảm giác trong nước của cô ấy rất mạnh, mỗi một động tác quạt nước của cô vô cùng dài, chất lượng cũng vô cùng tốt."
Bình luận viên lập tức tiếp lời: "Ngay bây giờ sẽ bước vào hạng mục ưu thế của cô ấy, có thể thấy hiệu quả khi quạt nước của cô ấy tăng lên rõ rệt."
Thu Vãn nằm sấp trên mặt nước, hai cánh tay quạt nước cong về phía sườn, hai chân đạp nước đối xứng cong vào duỗi ra, tư thế bơi này tốn ít sức hơn, mỗi lần Thu Vãn duỗi chân đạp nước đều có thể tiến xa hơn so với người khác một chút, cơ thể có vẻ vô cùng nhẹ nhàng, tính phối hợp rất cao.
Sau 50m, vị khách quý kinh ngạc vui mừng nói: "Hiện tại Thẩm Thu Vãn đã vượt lên trên tuyển thủ ở đường bơi số 6, tạm thời xếp ở vị trí thứ tư. Tư thế xoay người của cô ấy rất đẹp, mỗi lần cô ấy xoay người lại đuổi kịp thêm một chút. Đối với hạng mục 400m hỗn hợp thì đây cũng là một ưu thế."
"Từ vị trí thứ năm vượt lên thứ tư mà là hạng mục ưu thế?" Ba Vương lắc đầu, cầm bao thuốc ra ngoài ban công hút. Vương Lâm không quan tâm đến ông, chăm chú xem TV.
Thời gian bơi hết 100m chỉ trong khoảng một phút, chớp mắt đã đến tư thế bơi cuối cùng.
Lúc này camera phát sóng trực tiếp quay từ góc độ trên cao nhìn xuống, có thể mơ hồ thấy được Thẩm Thu Vãn vẫn ở vị trí thứ tư như cũ, khoảng cách so với Megan ở vị trí thứ nhất kém khoảng 4 lần cơ thể, so với tuyển thủ ở vị trí thứ ba cũng kém khoảng nửa người. Trên màn hình xuất hiện ba người dẫn đầu, hình ảnh của Thẩm Thu Vãn cũng biến mất.
Vương Lâm dần thất vọng, cách xa như thế sao có thể đuổi kịp? Lúc trước truyền thông dự đoán cô ấy có thể đoạt huy chương, có lẽ là huy chương đồng chăng? Vậy cũng là khá lắm rồi, nhưng không thể đoạt được bất kỳ huy chương vàng nào, dù sao vẫn cảm thấy thành tích tại kỳ Olympic này có hơi kém.
Vì khán giả không thể nhìn toàn diện, chỉ có thể nghe giải thích, khách quý nói: "Hiện tại chúng ta có thể thấy Megan đang có ưu thế rất lớn, cô ấy thật sự là một tuyển thủ có thực lực ——"
Đột nhiên bình luận viên ngắt lời hắn: "Thẩm Thu Vãn bắt đầu phát lực, cô ấy đang bơi rất nhanh."
Vương Lâm lại thấy hồi hộp trong nháy mắt, cậu nhìn thấy trên màn ảnh xuất hiện chiếc mũ bơi màu trắng có hình quốc kỳ của Thẩm Thu Vãn!
Thu Vãn đương nhiên không biết những chuyện này, ngoài tiếng khua nước bên tai thì cô không nghe được bất cứ tiếng động nào khác, thậm chí không rảnh mà quan tâm hai tuyển thủ bên cạnh đã đến vị trí nào. Cô chỉ biết máy móc lặp lại động tác quạt nước, hai chân liên tục đạp nước, loại tư thế bơi này cực kỳ tốn sức, cô nhanh chóng cảm thấy như thể đang ngâm mình trong dòng dung nham, cảm giác nóng cháy toát ra từ trong xương cốt, mỗi lần hô hấp đều cảm thấy như một lần nuốt phải cục sắt nung nóng bỏng, cứ thế nóng rát cả tim phổi.
Nhưng cô biết, bây giờ cô vẫn chưa đến cực hạn, chỉ còn khoảng 50m nữa, lần xoay người này cô phải tăng tốc!
"Đậu má! Đậu má đậu má!!" Vương Lâm liên tục hét lên, ba Vương đứng ở ban công hút thuốc bèn nhìn qua, chỉ thấy tuyển thủ ở đường bơi số ba đang vượt lên với tốc độ cực kỳ nhanh, mới qua 25m đã đuổi kịp vị trí thứ ba!
Khách quý cũng kích động, nói năng có hơi lộn xộn: "Thẩm Thu Vãn tăng tốc rất nhanh, đây là tư thế cô ấy am hiểu nhất, là ưu thế, vừa xoay người cô ấy đã đuổi theo!"
Cách đích 40m, Thẩm Thu Vãn vẫn đang ở vị trí thứ ba.
Cách đích 30m, Thẩm Thu Vãn thay thế tuyển thủ vị trí thứ hai.
Cách đích 10m, Thẩm Thu Vãn đuổi kịp tuyển thủ dẫn đầu!
Giọng nói của bình luận viên có chút run rẩy: "A! Có khả năng đoạt —— cố lên! Cố lên!!"
Vương Lâm cắn tay cứng đờ nhìn chằm chằm vào màn hình, ba Vương siết chặt điếu thuốc không động đậy.
Tất cả khán giả theo dõi trận thi đấu ở Trung Quốc đều hồi hộp đến mức tim đập rộn lên, một vài người còn la hét cổ vũ trước TV, vài người lại yên lặng siết chặt nắm tay. Ngay cả các topic tường thuật trực tiếp trận đấu trên mạng cũng chợt im lặng.
Chỉ còn 5m, trên màn ảnh, phía trước Thẩm Thu Vãn xuất hiện vạch đích màu vàng, đại diện cho kỷ lục thế giới của hạng mục này!
Trên khán đài, khán giả Trung Quốc đang theo dõi trận đấu qua màn hình LED, trong nháy mắt tiếng reo hò như muốn nổ tung trần nhà thi đấu. Toàn ban lãnh đạo đều đứng lên, cùng nhìn chằm chằm về phía bể bơi. Lâm Ngọc chạy tới phía trước, tay siết chặt hàng rào hô to cố lên.
Ngay cả vị khách quý kia cũng hét lên: "A! Cô ấy sắp chạm đến đích rồi!!"
Cơ bắp Thu Vãn truyền ra tiếng rên rỉ đến cực hạn từ trong xương cốt, nhưng suy nghĩ của cô lại cực kỳ tỉnh táo. Vào thời khắc cuối cùng này, cô nín thở, đầu chìm trong nước, dựa vào ngụm không khí này mà bơi thẳng về phía trước!
Một lần khua nước.
Lại một lần nữa.
Duỗi tay, đến đích.
- --------